Dạo
này bố ít về nhà nên con thấy mẹ buồn lắm, nhiều hôm con thấy mẹ khóc một mình.
Con buồn lắm bố à. Con biết có lẽ cô ấy xinh hơn mẹ vì do mẹ vất vả chăm sóc
gia đình mình, nhưng mẹ xứng đáng được yêu thương mà bố. Nếu con không còn trên
cõi đời này nữa, bố hứa hãy chăm sóc mẹ và bảo vệ mẹ bố nhé. Con yêu bố.
* * * * * * *
Ngày
đó anh và chị đến với nhau vì tình yêu, họ cứ nghĩ rằng hôn nhân cũng sẽ hạnh
phúc như tình yêu của họ vậy. Nhưng cuộc sống hôn nhân nó khắc nghiệt hơn họ
nghĩ, những trách nhiệm và lo toan khiến tình yêu của họ không được như trước nữa
mà nó bị mai một đi rất nhiều.
Họ
có với nhau một đứa con, tình yêu tưởng như trọn vẹn khi con họ chào đời, nhưng
cuộc đời thật trớ trêu khi đứa con của họ bị bệnh nặng năm nó lên 7. Họ chạy chữa
rất nhiều nơi nhưng bệnh tình của thằng bé cũng không khá hơn.
Anh
đâm ra chán nản, rồi một ngày anh uống rượu say, có một cô gái đưa anh về chăm
sóc, hóa ra cô ấy là người quen cũ của anh. Không hiểu sao sau hôm ấy anh và cô
ấy nói chuyện nhiều hơn, anh tâm sự với cô ta mọi điều về cuộc sống, dần dần họ
là tình nhân của nhau.
Về
đến nhà anh chán nản và sợ khi gặp khuôn mặt u buồn đau khổ của chị, anh đau đớn
khi nhìn thấy con anh. Anh như né tránh tất cả, vì cảm giác tội lỗi dâng lên lẫn
cảm giác bất lực không làm được gì cho con. Càng ngày anh càng đến bên tình
nhân của mình nhiều hơn để trốn tránh sự thật. Anh như trốn chạy hiện tại, trốn
chạy tất cả.
Rồi
một ngày vợ anh phát hiện ra anh đang ngoại tình, nỗi đau trong chị lại nhân
lân gấp bội phần. Anh hứa sẽ bỏ nhưng nào đâu được vì cô ta đâu buông tha cho
anh. Một hôm, con ốm nặng chị gọi điện cho anh nhưng anh không bắt máy, sau đó
anh cầm máy gọi lại, chị chỉ nấc và hét lên: “Anh cứ ở luôn bên đó với cô
tình nhân của anh đi”.
Câu
nói của mẹ làm thằng bé tỉnh giấc, nó thấy mẹ khóc và nó hiểu bố nó có người
khác, khi đó nó đã 11 tuổi. Anh hớt hải chạy về vì sợ con có chuyện gì, nhưng
may quá thằng bé uống thuốc giảm đau và đã ngủ.
Anh
cúi gằm mặt xin lỗi chị, nhưng giờ trái tim chị không còn sức lực để yêu để tha
thứ, giờ chị chỉ cần con mà thôi. Chị xem anh như đã chết, với chị mọi thứ giờ
vô nghĩa.
Rồi một hôm trời mưa tầm tã, cái đêm định mệnh đó đã cướp đi đứa con
của chị. Chị gọi cho anh, vì đêm nay anh có ca trực ở cơ quan, nhưng chị hiểu
rõ anh trực ở đâu, tiếng thuê bao lạnh lùng đáp lại tiếng cầu cứu của chị.
Chị
bắt tắc xi đưa con đi bệnh viện, trước khi chết thằng bé đòi gặp bố. Chị bảo
con chờ chút bố sắp đến rồi, em trai chị đến nhà tình nhân lôi cổ anh về. Trước
lúc ra đi thằng bé nắm tay mẹ và nói: “Mẹ à! Con yêu và thương mẹ nhiều lắm. Nếu
con ra đi mẹ đừng buồn vì con đã được giải thoát khỏi nỗi đau. Con xin lỗi có lẽ
vì con mà bố không muốn về nhà, con là gánh nặng của gia đình. Lỡ may con có
không qua khỏi, thì mẹ hãy nhớ con luôn bên mẹ và bảo vệ mẹ.”
Chị
khóc nấc như muốn ngất đi và bảo: “Không phải đâu con, con không có lỗi gì
cả, mẹ yêu con, bố con cũng yêu con. Bố mẹ vẫn ổn, chỉ là bố đi trực thôi”.
Thằng
bé mỉm cười vuốt ve gò má gầy gò của mẹ rồi đi về cõi vĩnh hằng. Khi anh đến chỉ
nghe tiếng vợ mình la hét, mọi thứ bây giờ thật tang thương. Anh hận chính mình,
anh căm ghét bản thân. Chị nhìn anh như kẻ thù. Anh đờ đẫn đi chuẩn bị tang lễ
cho con.
Lúc
lấy đồ của thằng bé để đốt, anh đã tìm được một bức thư: “Gửi bố thân yêu
của con, con xin lỗi vì con luôn ốm đau khiến bố mẹ phải lo lắng buồn phiền. Bố
à! Khi bố nhận được bức thư này con cũng không rõ con có còn trên cõi đời này
không vì con thấy con không được khỏe. Dạo này bố ít về nhà nên con thấy mẹ buồn
lắm, nhiều hôm con thấy mẹ khóc một mình. Con buồn lắm bố à. Con biết có lẽ cô ấy
xinh hơn mẹ vì do mẹ vất vả chăm sóc gia đình mình, nhưng mẹ xứng đáng được yêu
thương mà bố. Nếu con không còn trên cõi đời này nữa, bố hứa hãy chăm sóc mẹ và
bảo vệ mẹ bố nhé. Con yêu bố”.
Giọt
nước mắt hối hận của anh lăn dài, anh thấy có lỗi với vợ con, nhưng tất cả đã quá
muộn. Sau khi tang lễ con xong xuôi, chị đưa cho anh tờ ly hôn đã ký sẵn. Anh
chỉ biết quỳ gối xin chị tha thứ và ôm lấy chị- người phụ nữ có quá nhiều nỗi
đau đó. Có lẽ cả đời này, anh cũng không thể trả hết tội lỗi của mình, dù có bù
đắp bao nhiêu cũng không đủ.
Bạn
cũng có gia đình, có con vậy nên hãy trân trọng mái ấm của mình, đừng chạy theo
những thứ phù phiếm. Đừng để ngoại tình phá nát hạnh phúc của bạn, trước khi có
ý định ngoại tình hãy nhớ đến câu chuyện này và nhớ đến đứa con thân yêu của bạn.