Trải nghiệm nét đẹp lãng mạn mùa thu của Việt Nam

Có lẽ, chẳng nơi nào trên mảnh đất hình chữ S này mùa thu lại đẹp dịu dàng và sâu lắng đến thế. Không gian xung quanh vẽ bằng sắc xanh ngắt của bầu trời, vàng óng của lá, vàng mơ của ruộng bậc thang và đỏ rực của thổ cẩm trên nương cao. Mùa thu là món quà vô giá thiên nhiên đã ban cho phương Bắc ngàn năm, chỉ một lần chạm mặt là ngàn lần nhung nhớ.


Lãng mạn khúc ca thu Hà Nội… 

Thu Hà Nội bắt đầu khi tia nắng vàng lách mình qua kẽ lá, thoáng heo may se lạnh về trên phố nhỏ mang theo gánh cốm Vòng xanh cả vỉa hè. Yêu sao buổi sớm trong veo tản bộ trên phố cổ và ngắm ngày mới bắt đầu. Những con phố sớm mai thật bình yên, khe khẽ hương ngọc lan trong gió thoảng. Phiên chợ sớm đông nghịt các bà các chị chuẩn bị quang gánh đầy ắp hoa quả mùa thu tươi ngon tỏa đi khắp hang cùng ngõ hẻm.


36 phố phường mùa này tràn ngập lá vàng vấn vít trên mái ngói rêu phong, trải dài xuống vệ đường làm không gian thâm trầm hơn. Phố cổ nhỏ hẹp cùng những cái tên quen thuộc đã đi vào thi ca: Hàng Đường, Hàng Bông, Hàng Trống, Hàng Than… lúc nào cũng nhộn nhịp. Xen kẽ giữa những ngôi nhà cổ là quán cà phê nhỏ xinh để lữ khách dừng chân ngắm phố vừa sang mùa.


Lang thang trên phố, bạn sẽ bắt gặp chiếc xe đạp đầy ắp cúc vàng rực như chở cả mùa thu. Nắng thu nhẹ nhàng buông tơ xuống con đường còn vắng thưa xe cộ. Thấp thoáng, tà áo dài trắng lướt qua như mây. Khung cảnh huyền ảo, mơ màng như một bài thơ. Hồ Gươm huyền diệu ẩn hiện trong tấm rèm lộc vừng đỏ thắm đang hòa khúc ca thu cùng hàng liễu rũ thướt tha trong nắng chiều. Người khách lạ bỗng thấy độ bâng khuâng, không biết thu đã về tự bao giờ mà lòng mình xao xuyến quá!


Rồi những đêm hanh hao gió, được đắm mình trong hương hoa sữa nồng nàn trên phố Nguyễn Du dễ làm tâm hồn ta rung động. Đó là thứ cảm xúc lãng mạn, ngọt ngào nhưng rất đỗi mơ hồ và không thể gọi tên. Đâu đó, cung đàn nhà ai cất lên khúc tình ca nhẹ nhàng: “Mùa thu, xanh một trời Hà Nội. Ta nghe thu hát ngang lưng trời…”. Hoài niệm về một thời xa vắng tưởng đã ngủ vùi bỗng thức giấc, vẫn chan chứa và tràn đầy cảm xúc như thuở nào.

…và hành trình “săn vàng” trên non cao

Khi các ngõ phố Hà thành được tô màu bằng “cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ”, ướp hương hoa sữa đến ngất ngây cũng là lúc rẻo cao bước vào mùa vàng. Không quản ngại đường xa, mỗi độ tháng 9 du khách bốn phương lại tìm về để thỏa lòng chiêm ngưỡng thời khắc lộng lẫy nhất trong năm.


Sapa (Lào Cai) là nơi lúa chín sớm nhất với biển vàng mênh mang giữa mây ngàn gió núi. Tạp chí du lịch Travel & Leisure (Mỹ) bình chọn nơi này là một trong bảy ruộng bậc thang kỳ vĩ nhất châu Á và thế giới. Những mảng ruộng tiếp nối đến tận trời xanh, đẹp mê hồn. Giữa sắc vàng rực là suối Mường Hoa uốn lượn như dải lụa trắng mềm mại. Ánh nắng vàng quét trên các vạt núi, loang loang những vệt màu rực rỡ. Cảnh sắc ấy đã “hớp hồn” bao du khách lẫn những tay máy từ mọi miền Tổ quốc say sưa hàng giờ để thu vào ống kính khoảnh khắc đẹp nhất.


Yên Bái mang vẻ đẹp yên bình trong sắc lúa vàng quyện cùng cỏ cây hoa lá đang chuyển màu. Thung lũng Tú Lệ cuốn hút dân nhiếp ảnh bởi gam màu xanh – vàng – nâu lạ lẫm. Dưới trời xanh, hương lúa dạt dào quyện mùi cơm nếp bảng lảng khắp núi rừng. Di sản quốc gia Mù Cang Chải với 700 ha ruộng bậc thang ở ba xã Chế Cu Nha, La Pán Tẩn và Dế Xu Phình mang đến sự choáng ngợp lẫn thán phục trước sức sáng tạo vô biên của bà con. Đẹp nhất là La Pán Tẩn tròn trĩnh từng bậc như chiếc bánh vàng khổng lồ bỏ quên giữa non cao.


Di tích quốc gia Hoàng Su Phì (Hà Giang) – nơi sở hữu những “nấc thang thiên đường” là nơi mà không ai muốn bỏ lỡ. Từng đợt sóng vàng tuôn chảy bất tận từ chân núi đến tận đỉnh để bạn thỏa sức ghi lại những hình ảnh đẹp đến ngạt thở. Ngày mùa hạnh phúc trên rẻo cao với nụ cười tươi rói của lão cao niên, khuôn mặt rạng rỡ của lũ trẻ hay cơn mưa rơm giữa chiều vàng… bình dị mà đẹp nao lòng.

Ấm áp là thế, nên dù hành trình thiên lý có đi qua vô số vùng đất tươi đẹp, nhiều người vẫn dành một góc riêng trong trái tim cho mùa thu phương Bắc. Bởi đó không chỉ là những con phố ngập lá rơi, biển vàng trên triền núi mà là tình yêu từ sâu thẳm trái tim dành cho quê hương yêu dấu. Dù đi xa vạn dặm, cảm giác tự hào, náo nức chỉ có được khi hòa nhịp cùng mùa thu phương Bắc bình yên và căng tràn nhựa sống.

Hà Chi ©vntravel.org

XEM THÊM:




Ai cũng sẽ có một quãng đời tăm tối…

Đến bây giờ, khi đã gần kề tuổi 30, khi nghe những người khác ước muốn được trẻ lại, sống lại những năm tháng 20, tôi chưa từng ước như thế. Tôi nghĩ ở tuổi 20, chúng ta xinh đẹp, trẻ trung thật, nhưng đầu óc và tâm hồn của chúng ta lại gần như một tờ giấy trắng. Tôi vốn dĩ thích những thứ màu sắc rực rỡ, chứ không thích màu trắng, nên tôi không thấy được cái đẹp của “tâm hồn trong sáng như một tờ giấy trắng” mà người ta hay nói


Tôi thỉnh thoảng vẫn hay nhìn lại những bức ảnh của mình. Mỗi bức ảnh gợi nhớ về một thời điểm nào đó trong cuộc đời, có khi vui, nhưng cũng có khi buồn. Nhưng có những thời điểm tôi thực sự không muốn nhìn lại, càng không muốn sống lại những ngày tháng đó. Đó là những khi tôi mới qua 20 tuổi, không có gì đáng giá ở bản thân ngoài tuổi trẻ. Tôi đã đối xử với mọi thứ xung quanh một cách hời hợt: tình yêu, công việc, học hành, bạn bè và các mối quan hệ xã hội khác. Và đến khi tôi 22 tuổi, hình như tôi đã phải bắt đầu trả giá cho những năm tháng đó. Những người trước đây tôi đối xử không tốt thì đều có người yêu mới hoặc lấy vợ, những người tôi yêu thì lạnh nhạt, hờ hững với tôi, công việc cứ xoay lòng vòng và không biết được mình thích làm cái gì, tôi cũng không có nhiều bạn bè thực sự. Đó thực sự là những tháng ngày tăm tối, và tôi không biết mình phải bắt đầu từ đâu để thấy được lối ra cho mọi chuyện. Tôi tin rằng nhiều bạn cũng sống trong tình cảnh như thế

Nhưng có một điều tôi muốn nhắn nhủ với các bạn sau khi tôi đã đi qua những năm tháng đó, chính là mọi chuyện đều sẽ ổn cả. Rồi bạn sẽ tìm được thứ mình mong muốn nếu bạn có quyết tâm tìm kiếm nó, đừng hài lòng với những thứ bạn không cảm thấy hạnh phúc. Hãy làm mọi thứ với tất cả nhiệt huyết của bạn. Cũng đừng sống cuộc đời mình theo ý kiến của người khác, vì cho dù bạn là quả đào chín mọng đẹp nhất, vẫn cứ có người ghét đào. Đến khi nào bạn có một lối suy nghĩ độc lập, không chạy theo làm hài lòng mọi người, bạn mới có được cái nhìn rõ ràng hơn về cuộc đời mình. Như việc tôi viết blog, nhiều người vẫn nói tôi rảnh rỗi, viết ba thứ tào lao. Như việc tôi kinh doanh, nhiều người vẫn nói tôi sao không an phận làm việc ở văn phòng mà làm con buôn làm gì. Nhưng đó là những việc khiến tôi vui, phù hợp với sở trường lẫn sở thích của tôi, nên tôi vẫn làm. Đến bây giờ, tôi đã có thể cảm thấy hạnh phúc với cuộc đời mình vì tôi được ở cạnh những người tôi yêu mến và làm những việc mình yêu thích.

Đến bây giờ, khi đã gần kề tuổi 30, khi nghe những người khác ước muốn được trẻ lại, sống lại những năm tháng 20, tôi chưa từng ước như thế. Tôi nghĩ ở tuổi 20, chúng ta xinh đẹp, trẻ trung thật, nhưng đầu óc và tâm hồn của chúng ta lại gần như một tờ giấy trắng. Tôi vốn dĩ thích những thứ màu sắc rực rỡ, chứ không thích màu trắng, nên tôi không thấy được cái đẹp của “tâm hồn trong sáng như một tờ giấy trắng” mà người ta hay nói. Tôi thích cái vẻ đẹp được chà sát qua nhiều trải nghiệm mà vẫn trong sáng hơn. Nó không trắng tinh hay trắng lờ mờ, nó là một vẻ đẹp đa sắc mà mỗi người khi nhìn vào đều thấy thú vị. Và tôi nghĩ nếu bạn nhìn một người phụ nữ đẹp hằng ngày, bạn cũng sẽ thấy bình thường. Nhưng nếu bạn ở cạnh một người phụ nữ thú vị, bạn sẽ muốn ở cạnh cô ấy suốt đời. Vậy nên, đừng lo lắng căng thẳng quá cho những năm tháng tuổi trẻ mịt mờ, cứ sống hết mình rồi bạn sẽ trở thành một người phụ nữ thú vị.

Bad Girl

Xem thêm:


NHỮNG SỐ 3 CẦN NHỚ TRONG CUỘC ĐỜI


3 việc nên học

1. Học cách đóng cửa: Phải học cách đóng kín hai cánh cửa là ngày hôm qua và ngày mai, sống vui ở ngày hôm nay, cả đời sẽ sống vui.

2. Học cách tính toán: Phải học cách tính toán hạnh phúc của bản thân và những việc đúng đắn mà bản thân đã làm. Tính toán hạnh phúc sẽ giúp cho bản thân ngày càng hạnh phúc, tính toán những việc bản thân làm đúng sẽ khiến bản thân ngày càng có lòng tin vào mình hơn.

3. Học cách buông bỏ: Có những khi chúng ta phải học cách buông bỏ một số thứ để có được những thứ tốt đẹp hơn. Cuộc sống chính là như vậy, bạn không bao giờ đạt được tất thảy những thứ mà mình muốn.

3 câu nói nên nhớ

1. Thôi bỏ đi! 

Biện pháp tốt nhất đối với một sự thực không thể thay đổi chính là chấp nhận sự thực ấy.

2. Đừng lo lắng! 
Bất kể xảy ra chuyện gì, cho dù là chuyện tày trời, thì vẫn phải nói với bản thân rằng: Đừng lo lắng! Phải nhớ rằng, thái độ tích cực lạc quan là bước đầu tiên để giải quyết mọi vấn đề, chiến thắng mọi khó khăn.

3. Sẽ qua cả thôi! 
Bất kể là trời đổ mưa lớn đến đâu, liên tiếp bao nhiêu ngày liền, thì vẫn phải có lòng tin rằng trời sẽ nắng, bởi vì trời không thể lúc nào cũng râm. Giới tự nhiên là vậy, cuộc sống cũng vậy.

3 nguồn vui nên tìm tới:


1. Coi chuyện giúp đỡ người làm nguồn vui.

2. Vui vẻ lạc quan với những gì mình có.

3. Tự tìm lấy niềm vui cho mình trong nghịch cảnh.

3 Không - những việc đừng làm



1. Không làm tổn thương bản thân. Cuộc sống không được như ý muốn cũng không được làm tổn thương mình. Cho dù người khác không coi chúng ta ra gì, thì chúng ta vẫn phải coi trọng bản thân mình.

2. Không làm tổn thương người khác: Hãy tin vào luật nhân quả, ác giả ác báo, thiện giả thiện lai.

3. Không cho người khác cơ hội làm tổn thương mình.

Xem thêm:



Những con giáp may mắn dễ làm nên sự nghiệp lớn

Trong số 12 con giáp, con giáp nào có cái đầu sáng suốt, có tính cách mạnh mẽ, quyết đoán dễ làm nên nghiệp lớn.



Top 1: Người tuổi Dần

Người tuổi Dần là người mạnh mẽ, độc lập và có lòng tự trọng cao. Những người tuổi Dần thường hành động đơn lẻ, muốn che chở mọi người xung quanh và thích người khác phải phục tùng mình.

Khi đã đặt ra mục tiêu cụ thể, người tuổi Dần sẽ nỗ lực hết sức để đạt được nó. Thậm chí, dù phải nhảy vào “dầu sôi lửa bỏng”, họ vẫn kiên trì tới đích cuối cùng.

Top 2: Người tuổi Thìn

Người tuổi Thìn được coi là được xuất thân từ gia đình cao quý, họ luôn kiên trì và dũng cảm đương đầu với mọi thách thức. Hơn thế, họ có thái độ lạc quan, tích cực nhìn nhận mặt tốt của cuộc sống.

Khi quyết tâm gây dựng sự nghiệp lớn, người tuổi Thìn này sẽ được mọi người hết lòng ủng hộ và giúp đỡ. Đó là lý do giải thích tại sao người tuổi Thìn có được thành công vang dội trong sự nghiệp của họ đến vậy.

Top 3: Người tuổi Ngọ

Ngừơi tuổi Ngọ luôn là người nhiệt tình, năng nổ và tâm huyết và đó chính là yếu tố tạo dựng sự nghiệp lớn lao của người tuổi Ngọ. Phong cách làm việc của con giáp này vô cùng phóng khoáng nhưng lại đầy sáng tạo và tinh tế. Họ sẽ không chối bỏ trách nhiệm nếu phạm sai lầm và biết tiếp thu ý kiến đóng góp của mọi người nên được đông đảo bạn bè yêu mến.

Là người ham học hỏi, thích đi du lịch đó đây để mở rộng tầm mắt và tích lũy kinh nghiệm sống đó là một nét trong tính cách của người tuổi Ngọ. Chính điều đó đã “nhào nặn” nên người tuổi Ngọ hiểu biết, đáng tin tưởng và có tố chất để gây dựng sự nghiệp lớn lao.

Top 4: Người tuổi Dậu

Dù vẻ bề ngoài không hoàn hảo và thu hút sự chú ý của mọi người nhưng người tuổi Dậu lại được người cổ xưa cho rằng con giáp này có dòng dõi phượng hoàng. Tài năng và học thức của người tuổi Dậu vô cùng uyên thâm nhưng không mấy khi họ thể hiện ra bên ngoài.

Người tuổi Dậu luôn làm việc một cách chính xác, tỉ mỉ và hiệu quả nên được mọi người tín nhiệm và giao phó những trọng trách cao cả. Chính con giáp này là nhân tố quyết định trong thành công của một tập thể. Mọi người sẽ cảm thấy lo lắng, bất an nếu thiếu vắng sự hiện diện hoặc giúp đỡ của người tuổi Dậu.

Top 5: Người tuổi Tuất

Con giáp vô cùng thông minh, lanh lợi, giỏi giang và dễ được mọi người tin tưởng tuyệt đối nhất trong 12 con giáp chính là người tuổi Tuất. Khi đã quyết định làm việc gì, nhất định họ sẽ nỗ lực hết sức và hoàn thành một cách chu toàn.

Xem thêm:


Đừng dại dột đi so sánh mình với bất cứ ai… bạn là duy nhất, đặc biệt nhất!

Đôi khi chúng ta thật ngốc nghếch khi so sánh mình với người khác mà quên mất rằng chúng ta vốn dĩ đã rất đặc biệt vì chúng ta không giống bất kì một ai trên đời. Đôi khi chúng ta sợ người khác biết rằng mình thực sự rất ngọt ngào chỉ vì vẻ bề ngoài của chúng ta chẳng có vẻ gì là như vậy.

ban la duy nhat

Tôi có một cô bạn thân, cô ấy là người ngọt ngào và tinh tế. Chúng tôi thân nhau đã gần mười năm. Tình bạn ấy đã vượt qua rất nhiều sóng gió, cùng nhau trải qua những đêm dài ôn thi miệt mài… Với tôi, cô ấy là một cô gái đáng để yêu và trân trọng, dù cho không có một nhan sắc thực sự xinh xắn nhưng ít nhất vẫn là cô gái đáng yêu, với chúm miệng nhỏ xinh xắn và đôi mắt biết cười…

Khi chúng tôi chạm ngưỡng cửa đại học thì phải xa nhau do mỗi đứa có một định hướng riêng, chúng tôi không còn nói chuyện nhiều, không còn cùng nhau đi mua sắm hay cùng nhau cố gắng nữa. Nhưng trong tâm trí tôi, người bạn thân nhất mà mỗi khi ai đó hỏi, người tôi nghĩ tới đầu tiên không ai ngoài cô gái ấy. Tôi từng có một lần tới thăm nơi cô ấy ở và trò chuyện với nhau.Tôi không biết tại sao, sau một năm đại học mọi thứ lại thay đổi nhiều với cô gái bé nhỏ của tôi tới vậy? Không còn là cô gái hay cười, hay mang lại niềm vui cho mọi người như xưa nữa, thay vào đó là ánh mắt khi nào cũng xa xăm đượm buồn…

Tôi đã hỏi rất nhiều lần và câu trả lời tôi nhận được từ một người mà khi xưa lúc nào cũng tự tin,mang cho tôi bờ vai vững trãi để tôi dựa vào mỗi khi buồn và vấp ngã ấy thật sự làm tôi đau lòng. Cô ấy chia sẻ với tôi rằng:” Môi trường mới làm mình bị đuối đi rất nhiều và môi trường này mình không thể dốc lòng tâm sự với bất kì ai, mình khép kín lại và mình cũng từ chối tất cả những quan tâm của một người thích mình vì mình nghĩ mình không có đủ can đảm để yêu và đủ xinh xắn để tự tin”..

Tôi muốn cô ấy đọc được, muốn tất cả các bạn đọc được dòng tâm sự này của một cô gái đã từng vấp ngã để mạnh mẽ hơn chia sẻ rằng:”, Đôi khi chúng ta thật ngốc nghếch khi so sánh mình với người khác mà quên mất rằng chúng ta vốn dĩ đã rất đặc biệt vì chúng ta không giống bất kì một ai trên đời. Đôi khi chúng ta sợ người khác biết rằng mình thực sự rất ngọt ngào chỉ vì vẻ bề ngoài của chúng ta chẳng có vẻ gì là như vậy”.

Hãy mạnh mẽ lên các cô gái và hãy là chính mình, đừng sống trong vỏ bọc do mình tạo ra vì lâu dần nó sẽ làm bạn mất phương hướng và thiếu tự tin…

Xem thêm:

"Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng đàn ông trước khi dùng"

Giá trị của 20$

Một nhà diễn thuyết nổi tiếng đã bắt đầu buổi nói chuyện của mình bằng cách đưa ra tờ giấy bạc trị giá 20 đô la. Trong gian phòng có 200 khán giả, anh ta cất tiếng hỏi: "Ai muốn có tờ 20 đô la này?".


Những bàn tay bắt đầu giơ lên. Anh ta nói tiếp: "Tôi sẽ đưa tờ 20 đô la cho bạn - nhưng điều đầu tiên, hãy để tôi làm việc này!"

Anh ta vò nhàu tờ 20 đô la. Sau đó, anh ta lại hỏi: ""Còn ai muốn tờ bạc này không?". Vẫn có những bàn tay đưa lên.

"Ồ, vâng, nó sẽ như thế nào nếu tôi làm thế này?" - nói rồi anh ta quẳng nó xuống sàn và giẫm giày lên. Sau đó, anh ta nhặt tờ bạc lên, bây giờ trông nó đã nhàu nát và dơ bẩn. "Nào, ai còn muốn có tờ bạc này nữa?". Vẫn còn những bàn tay đưa lên

"Những người bạn của tôi, tất cả các bạn phải học một bài học rất giá trị. Không có nghĩa gì đối với những việc tôi làm với đồng tiền, bạn vẫn muốn có nó bởi vì nó không giảm giá trị. Nó vẫn có giá trị là 20 đô la. Nhiều lần trong cuộc sống của chúng ta, bạn bị rơi ngã, bị "vò nhàu" và bị vẩn đục bởi những quyết định mà chúng ta làm và những hoàn cảnh đến với chúng ta. Chúng ta cảm thấy hình như chúng ta trở nên vô giá trị; nhưng không có nghĩa lý gì những gì đã xảy ra, bạn sẽ không bao giờ mất đi giá trị của mình. Dù thế nào đi nữa, bạn cũng là vô giá với những người yêu thương bạn. Giá trị của cuộc sống chúng ta được quyết định không phải do những gì chúng ta làm hoặc người mà chúng ta quen biết, mà bởi... chúng ta là ai.

"Bạn thật đặc biệt - đừng bao giờ quên điều đó!"

-St-


CÁC BÀI VIẾT HAY:

Đôi giày & Cốc nước mía

Chiều làm về, trời nóng, anh tạt vào quán ngay gần công ty làm cốc café, chờ lát cho vãn người rồi về cho đỡ đông. Nhìn người ta chen chúc nhau mồ hôi nhễ nhại cũng ngán, lè lưỡi lắc đầu. Thế nên là thôi, nghỉ, làm hớp đã, đang khát!

- Chú ơi đánh giầy không chú?

- ưmmm… Anh vừa cúi ngậm uống hút vừa lắc đầu.

- Rẻ mà chú, con chỉ xin cái bánh mỳ ăn cho đỡ đói thôi…

- Giầy chú sắp cho vào bảo tàng đến nơi rồi, thử hỏi người khác xem nhé!

Anh cười nhìn nó, nó xị mặt nhìn anh, buông thõng 2 vai có vẻ mệt mỏi rồi thất thểu đi ra mé cửa ngồi. Mụ chủ quán ngồi ngay đó cất giọng chua ngoa: – Đi chỗ khác kiếm ăn đi 2 cái thằng kia! Chúng mày ngồi đó án ngữ thì ai dám vào hàng nhà tao nữa. Hãm vừa chứ!!!

Đúng là cái miệng xinh không đồng nghĩa với những lời nói đẹp. Nó hắt hủi thân phận của đồng loại. Anh với tay lấy chùm chìa khoá trên bàn gọi thanh toán, mình cũng đếch thèm ngồi ở cái quán này lần nào nữa luôn. Hãm!!! Lao xe theo hướng 2 đứa nhỏ đi để tìm mà mãi không thấy. Quái! vừa thấy ở đây xong ngoắt cái đã không thấy đâu, bọn này nó bay đi chắc?? Anh tự hỏi.

- Chú ơi…

Anh giật mình, quay lại thấy thằng bé con đang ngồi sát ngay sau vách tường lúc nãy chìa tay ra.

- Sao lại ngồi đây? Anh cháu đâu?

- Anh đi kiếm đồ ăn rồi, chú ơi …đói…!!!

Tội nghiệp, thằng bé còm nhom, chắc chỉ tầm 3- 4 tuổi, bằng đứa cháu con ông anh trai anh là cùng. Đáng lẽ ra bây giờ nó phải đang được chăm sóc ăn uống đầy đủ, được đi mẫu giáo, có bố và có mẹ bên cạnh như bao đứa trẻ khác. Thế mà… Anh lần túi quần ra đc hơn 30k đưa cho nó: – Này cháu, cầm bảo anh đi mua đồ ăn cho nhé!

- KHÔNGGG!!!

Chưa kịp đưa đến tay thằng bé thì thằng anh từ đâu chạy lại giật tay thằng em vào. – Con cám ơn chú nhưng anh em con không dám nhận đâu ạ. Bọn con đâu phải ăn xin. Chú có lòng tốt thì để con đánh giầy cho chú. Giọng nó có vẻ dứt khoát.

- Thế mày định để cho em nó đói chết à thằng kia???

Nó cúi gằm mặt xuống không nói gì. Thằng em thì cứ cầm lấy tay anh giật giật. Anh bước gần đến ấn tiền vào tay thì nó lại hẩy ra xong quay ra ôm lấy thằng bé. – Thôi được rồi, haiz, thế qua quán nước mía kia ngồi chú trả công đánh giầy và mời 2 thằng nước mía. Được chưa???

Nó lí nhí: – Vâng, thế thì được ạ.

Vừa đặt cốc nước mía xuống bàn 2 đứa nó hút 1 mạch hết sạch, còn toàn đá. Anh quay qua chị bán nước giơ 2 ngón tay ý ra hiệu thêm 2 cốc nữa, chị hiểu ý ngay, gật lia lịa.

Đợi 2 cốc nước nữa đến, anh bắt chuyện. – Uống từ từ thôi không lạnh cổ, về đau họng đấy. Ngon ko?

- Dạ. Ngon ạ! Thằng bé con mút chùn chụt rồi quay sang anh. – Nước mía ngon quá anh hai, thế mà hôm trước anh bảo đắng lắm!!!

Nó cười hề hề rồi xoa đầu em. Thấy cốc thằng em đã gần hết, nó lấy cốc của mình đổ sang cho em.

- ơ, anh hai không uống à?

- Không, anh không thích uống nước mía. Em uống nốt đi.

Nó nhìn xuống chân anh. – Giầy chú bẩn quá rồi, con đánh giầy cho chú nha.

- Ok! hy vọng nó còn đánh được. Không cần sạch quá đâu.



Anh vừa tụt đôi giầy vừa xỏ đôi dép tổ ong nó đưa. Mặt nó đen nhẻm, nhưng nhìn kỹ khá sáng sủa. – Cháu bao tuổi? – Tám chú ạ. – Tám? – Dạ – Quá nhỏ!

Nó cười trừ – Con lớn rồi mà.

- Mà sao cháu cứ xưng con với chú thế? Chú đâu quen cháu nhỉ.

- Mẹ con bảo ra đường gặp người lớn phải xưng con hết, phải lễ phép với người lớn tuổi, mình không có gì thì cũng không để người ta coi thường được. Xưng con để thấy con người gần gũi nhau hơn chú ạ.

Anh tay chống cằm thở dài. Mình còn cố chấp hơn 1 đứa con nít. – Thế mẹ cháu… à con đâu? nhà ở đâu?

- Mẹ con mất rồi ạ, gần 2 năm nay rồi. Nhà con ở đằng kia, nhưng bị phá rồi chú ơi. Người ta giải tỏa rồi, giờ tụi con ngủ ở sau chợ.

- Thế bố? bố đâu?

- Con không có bố. Lúc sinh ra đến giờ con chỉ biết có mẹ thôi. Con ko được đến trường, mẹ dạy con viết, dạy con làm toán, cái gì mẹ cũng dạy con hết.

Nó vừa nói, 1 tay luồn vào trong giầy, 1 tay quệt xi thoăn thoắt, mặt trùng xuống. Anh cũng thôi, chẳng hỏi thêm nữa, quá khứ của mẹ nó chắc nó cũng chẳng biết đâu mà hỏi làm gì, nhưng trong đầu anh thì hiện lên cả đống giả thiết: nào là mẹ nó bị gã nào lừa xong không chịu cưới, bị nhà chồng hắt hủi hay cũng có thể người nhà ruồng bỏ… Nhưng có điều, anh chắc chắn đó là một bà mẹ tốt. Cứ nhìn cách thằng bé ăn nói và đối xử với người khác thì biết, hẳn nó phải bị ảnh hưởng rất nhiều từ mẹ. Anh bế thằng bé con lên cho ngồi lên đùi, nó cười, nụ cười như chưa từng được một lần như thế. Nó còn bé quá, còn chưa biết gì đang ở phía trước đợi chờ nó.

- Con định tích góp tiền để bữa nào nó lớn cho nó đến trường chú ạ, con không muốn nó giống như con. Nhưng mà sao giờ người ta khó quá, trước 1 ngày con đánh được hai chục đôi mà giờ chỉ được năm, sáu… Hôm mưa thì có khi chẳng đôi nào. Không có cái cho nó ăn nên nó còm nhom chú ạ.

- Haizzz…Mà sao nhìn 2 đứa chả giống nhau nhỉ??

- Dạ, con nhặt được nó ở góc chợ, nó khóc to lắm, con không biết ai để nó ở đấy nữa.

- Sao không đem nó trả lại, con có nuôi nổi nó đâu.

- Biết người ta ở đâu mà trả hở chú? Người ta đâu có thương nó, bỏ nó giữa chợ thế kia còn gì. Ít ra con còn có chỗ ngủ, kiếm được cái ăn cho nó. Nó chẳng có gì.

- Xong rồi chú. Có mấy chỗ con chà mãi không sạch.

- Ừ, nó nát rồi thì sạch sao được, thế này là tốt lắm rồi, chú cảm ơn. Hết bao nhiêu chú gửi tiền nào?

- dạ, 7 ngàn chú. Nhưng thôi ạ, chú cho anh em con uống nước mía coi như hoà rồi ạ.

- Hoà là hoà thế nào, nước mía là chú mời bọn mày. Đây, ví chú còn có ngần này, cầm lấy đưa e đi ăn cơm đi. Tối rồi.

- Sao nhiều thế chú, con không dám cầm đâu. Mẹ con mắng đấy!

- Sao con bảo mẹ con mất rồi??? Không được nói dối nha, xấu lắm đấy.

- Con không nói dối, mẹ con vẫn ở đây mà.

Nói rồi nó thò tay vào túi áo lôi ra cái ảnh be bé đen trắng có hình người phụ nữ tóc dài, đôi mắt buồn nhìn rất hiền. Lần đầu tiên anh thấy những tia nắng vàng cuối ngày nó nặng trĩu trên khoé mắt đến thế… Anh xoa đầu nó: – Cầm lấy, coi như chú đặt trước cả tháng, mai lại đánh giầy cho chú nhé.

Nó lưỡng lự một hồi, cuối cùng cũng chịu cầm rồi lí nhí: – Thế mai con sẽ đánh giầy cho chú nữa. Con cám ơn chú!

- Ừ…

Thằng anh cầm tay thằng em lũn cũn đi theo. – Bữa nào kiếm được tiền mình đi uống nước mía nữa nha anh hai, ngon lắm!!!

Anh nghe mà chẳng nhấc chân được lên. Giá mà ngay lúc này chú có thể làm được điều gì đó tốt hơn cho 2 đứa. Cảm ơn con, hôm nay là ngày may mắn của chú, con đã chỉ lại cho chú một con đường mà chú dường như đang mất dần niềm tin vào cái xã hội này. Chú vẫn tin là có điều kỳ diệu trên thế giới này, và con là một ví dụ. Cố gắng lên nhé! Mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi…

Theo Langnhincuocsong

BÀI VIẾT HAY:

Giá trị của Hòn đá

Có một học trò hỏi thầy mình rằng:

- Thưa thầy, giá trị của cuộc sống là gì ạ ?

Người thầy lấy một hòn đá trao cho người học trò và dặn:

- Con đem hòn đá này ra chợ nhưng không được bán nó đi, chỉ cần để ý xem người ta trả giá bao nhiêu.

Vâng lời thầy, người học trò mang hòn đá ra chợ bán. Mọi người không hiểu tại sao anh lại bán một hòn đá xấu xí như vậy. Ngồi cả ngày, một người bán rong thương tình đã đến hỏi và trả giá hòn đá một đồng. Người học trò mang hòn đá về và than thở:

- Hòn đá xấu xí này chẳng ai thèm mua. Cũng may có người hỏi mua với giá một đồng thầy ạ.

Người thầy mỉm cười và nói:

- Tốt lắm, ngày mai con hãy mang hòn đá vào tiệm vàng và bán cho chủ tiệm, nhớ là dù chủ cửa hàng vàng có mua thì cũng không được bán.

Người học trò rất bất ngờ khi chủ tiệm vàng trả giá hòn đá là 500 đồng. Chú háo hức hỏi thầy tại sao lại như vậy. Người thầy cười và nói:

- Ngày mai con hãy đem nó đến chỗ bán đồ cổ. Nhưng tuyệt đối đừng bán nó, chỉ hỏi giá mà thôi.

Làm theo lời thầy dặn, sau một hồi xem xét thì anh vô cùng ngạc nhiên khi chủ hiệu trả giá hòn đá là cả gia sản hiện có. Anh vẫn nhất quyết không bán và vội về kể lại với thầy:

Lúc này người thầy mới chậm rãi nói:

- Hòn đá thực chất chính là một món đồ cổ quý giá, đáng cả một gia tài, và giá trị cuộc sống cũng giống như hòn đá kia, có người hiểu và có người không hiểu. Với người không hiểu và không thể cảm nhận thì giá trị cuộc sống chẳng đáng một xu, còn với người hiểu thì nó đáng giá cả một gia tài. Hòn đá vẫn vậy, cuộc sống vẫn thế, điều duy nhất tạo nên sự khác biệt là sự hiểu biết của con và cách con nhìn nhận cuộc sống.


Mỗi người có một cách “định giá” khác nhau về thành công hay hạnh phúc. Hãy tôn trọng sự lựa chọn của mỗi người và làm cho đời mình trở nên giá trị theo cách của mình.


LỜI TRĂN TRỐI CỦA STEVE JOBS !

Tôi đạt đến đỉnh cao của sự thành công trong thế giới kinh doanh.
Trong mắt của người khác, cuộc sống của tôi là một mẫu mực của sự thành công.

Tuy nhiên, ngoài công việc, tôi có rất ít niềm vui. Cuối cùng, sự giàu có chỉ là một thực tế của cuộc sống mà tôi phải làm quen với nó.

Tại thời điểm này, nằm trên giường bệnh và nhớ lại toàn bộ cuộc sống của tôi, tôi nhận ra rằng tất cả các công nhận và sự giàu có mà tôi mất rất nhiều nhiều năm tháng tuổi trẻ để có niềm tự hào đó, đã dần và trở nên vô nghĩa khi đối mặt với cái chết sắp xảy ra.

Trong bóng tối, tôi nhìn vào ánh sáng màu xanh lá cây từ các máy hỗ trợ cuộc sống và nghe những âm thanh ồn ào cơ khí, tôi có thể cảm thấy hơi thở của thần chết về gần hơn ...

Bây giờ tôi biết, khi chúng ta đã tích lũy đủ giàu có để kéo dài thời gian sống của chúng ta, chúng ta nên theo đuổi những vấn đề khác mà không liên quan đến sự giàu có ...


Nên là cái gì đó quan trọng hơn:

Có lẽ mối quan hệ, có lẽ nghệ thuật, có lẽ là một ước mơ từ ngày còn trẻ ...
Không ngừng theo đuổi sự giàu có sẽ biến cuộc đời bạn thành 1 vòng xoáy hỗn độn, giống như tôi.

Chúa đã cho chúng ta các giác quan để cho chúng ta cảm nhận được tình yêu trong trái tim của tất cả mọi người, không phải là ảo tưởng mang lại bởi sự giàu có.

Sự giàu có tôi đã giành chiến thắng trong cuộc sống của tôi, tôi không thể mang theo khi xuống mồ.

Những gì tôi có thể mang lại chỉ là những kỷ niệm đọng lại bởi tình yêu.
Đó là sự giàu có thật sự mà sẽ theo bạn, đi cùng bạn, cho bạn sức mạnh và ánh sáng để đi vào.

Tình yêu có thể đi một ngàn dặm. Cuộc sống không có giới hạn. Đi nơi bạn muốn đi. Đạt chiều cao mà bạn muốn tiếp cận. Đó là tất cả trong trái tim của bạn và trong tay của bạn.

Giường đắt nhất trên thế giới là gì? - Đó là "GIƯỜNG BỆNH" ...

Bạn có thể sử dụng một người lái xe cho bạn, kiếm tiền cho bạn, nhưng bạn không thể có một người nào đó phải chịu bệnh tật cho bạn.

Vật chất bị mất có thể được tìm thấy. Nhưng có một điều mà không bao giờ có thể được tìm thấy khi nó bị mất - "CUỘC ĐỜI BẠN".

Khi một người đi vào phòng mổ, anh sẽ nhận ra rằng có một cuốn sách mà anh ta vẫn chưa hoàn thành việc đọc - "CUỐN SÁCH SỨC KHỎE CỦA CUỘC SỐNG ĐÃ BAN".

Cho dù giai đoạn trong cuộc đời chúng ta đang ở có huy hoàng tới mức nào, với sự tàn phá của thời gian, chúng ta sẽ phải đối mặt với những ngày đi xuống.

Hãy trân trọng tình yêu cho gia đình bạn, tình yêu dành cho người bạn đời của bạn, tình yêu cho bạn bè ...

Hãy đối xử với mình tốt. Trân trọng những người khác

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM:

Điều giản dị của tình yêu

Hạnh phúc và tình yêu đôi khi chỉ xuất phát từ những điều đơn giản và nhỏ nhoi nhất trong cuộc sống, thậm chí ngay cả trong những lúc khó khăn.

Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông rất nghèo sống với vợ. Một ngày nọ, vợ ông, người có mái tóc rất dài hỏi chồng về chuyện mua một chiếc lược mới hơn để dùng.

Người đàn ông cảm thấy rất buồn vì không mua nổi cho vợ một cái gì đó. Ông không đủ tiền để mua được cho vợ một chiếc lược mới bởi sồ tiền kiếm được chỉ đủ để lo cho miếng cơm hàng ngày. Thậm chí, ông cũng không dám mang chiếc đồng hồ cũ đã đứt dây đi sửa. Người vợ biết vậy nên bà không bao giờ gặng hỏi chồng mình một lần nào.

Một hôm, khi đang trên đường đi làm về ngang qua cửa hàng đồng hồ, ông quyết định bán nó. Với số tiền ít ỏi có được người chồng mua một chiếc lược mới cho vợ.

Ông trở về nhà vào buổi tối và mang tặng cho vợ món quà nhỏ bé này. Tuy vậy, ông đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy người vợ thân yêu với mái tóc ngắn. Bà đã bán tóc của mình và mua tặng cho ông một chiếc đồng hồ mới.

Nước mắt lăn dài trên gò má của hai vợ chồng, họ ôm nhau khóc trong hạnh phúc. Tuy cuộc sống hiện tại khá khó khăn, nhưng bù lại họ đã có được tình yêu và sự sẻ chia trong cuộc sống. Đó là món quà quý giá nhất mà hai vợ chồng ông nhận được từ thượng đế.Yêu và được yêu là một điều mà bất kỳ ai khi sinh ra đều mong muốn. Có thể bạn sẽ mất nhiều thời gian và công sức để kiếm tìm cho mình một nửa đích thực, thậm chí có những người phải đến nửa cuộc đời mới tìm được tri kỷ. Nhưng bạn tôi ơi, có thể bạn đang theo đuổi một bóng hình mà chỉ có trong mơ. Hãy quay về với thực tại, với cuộc sống và những niềm vui, nỗi buồn hàng ngày. Hạnh phúc và tình yêu đôi khi chỉ xuất phát từ những điều đơn giản và nhỏ nhoi nhất trong cuộc sống, thậm chí ngay cả trong những lúc khó khăn. Hãy trân trọng hiện tại và làm theo những gì con tim mình mách bảo.

Hãy quay về với thực tại, với cuộc sống và những niềm vui nhỏ nhoi hàng ngày.


Những bức ảnh khiến bạn nên nhìn nhận lại về cuộc sống

Cuộc sống đôi khi không đơn giản như những gì bạn mong muốn.
Theo chỉ dẫn của người khác, mù quáng mà bước về phía trước, có thể bước tiếp theo bạn sẽ ngã xuống. Vậy bạn nên: Trở thành người chỉ dẫn, bạn phải là người khổng lồ để ra lệnh.
Đằng sau mỗi một nụ cười, là điều gì ẩn giấu phía sau. Vậy bạn nên: Sống tốt, sống đẹp bởi vì nham hiểm và giả dối sẽ gặp giả dối và nham hiểm
Rất nhiều người chỉ dựa vào khuôn mặt để sống, mà không biết rằng họ sớm đã sống tạm bợ vật vờ như cái xác chết khô. Vậy bạn nên: Bỏ qua định kiến chỉ đánh giá con người vội vàng qua bề ngoài.
Người phụ nữ luôn dựa vào đàn ông cuối cùng sẽ bị gục ngã, cho nên, dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình.
Một kẻ địch thành thực, còn hơn một người bạn giả dối. Vậy bạn nên: Nhìn trước nhìn sau, đừng kể lể dài dòng nếu chưa nhìn thấy người nghe đang có cái gì trong tay.
Nhân sinh như một vũ đài, chưa tới màn chào cảm tạ khán giả, bạn vĩnh viễn không biết được mình diễn hay tới đâu. Vậy bạn nên: Hiểu rõ từng chặng của hành trình và đích đến. Cố diễn tốt từng phần, tốt phần nào nhận hoa phần đó, nhưng đừng tự đắc ý, nụ cười cuối cùng mới là nụ cười chiến thắng.
Người gọt giũa các góc đi rất nhanh, và khi xuống dốc thì sẽ còn lăn được rất xa. Vậy bạn nên: Hiểu rõ rằng đừng làm việc nặng nhọc, hãy làm việc thông minh. Nhưng thông minh quá cũng sẽ lạc lõng và tách biệt.
Điều đáng sợ không phải là người thực sự xấu, mà là người tốt . Vậy bạn nên: Tránh những người đạo đức giả, bạn không thể lường rằng họ rót cho bạn cốc nước để đã khát nhưng thuốc độc còn nguy hiểm hơn.
Xuất phát điểm của mỗi một người là như nhau. Nhưng cuộc sống vốn dĩ không công bằng, ngay cả sự bình đẳng nếu có cũng chỉ tương đối. Đừng bon chen nếu không đủ nguồn lực.
Khi bạn đang tính kế với người khác, có thể cũng có ai đó đang tính kế với bạn. Vậy bạn nên: Tìm hiểu kỹ khi xác định chỗ ẩn nấp, chẳng có nơi ẩn nấp nào an toàn tuyệt đối. Tốt nhất là sống sao không cần ẩn nấp.
Khi xây dựng ánh sáng cho bản thân, bạn có thể tránh được sự hãm hại của người khác trong bóng tối không? Bạn phải tranh đấu nhưng đừng quá tham lam. Bạn không thể hưởng hết ánh sáng cũng không thể dồn hết bóng tối cho người khác. Hãy vừa đủ.


Đừng kỳ vọng có bao nhiêu người đối xử tốt với bạn. Kỳ thực, nhiều lúc mọi người luôn lãnh đạm vô tình, họ coi các sự việc khác đều không liên quan tới mình. Vậy bạn nên: Biết cuộc sống này quá phức tạp, bạn hùa theo đám đông cũng có thể chết, bỏ đám đông cũng dễ chết. Vậy thì hãy có 1 nhóm vừa đủ với mình, như gia đình, như những người bạn thân thực sự, những người tri kỷ. Đừng hùa theo đám đông hết mình, cũng đừng đơn độc 1 mình.
Ai cũng mong đợi một tình yêu cân bằng và hạnh phúc. Bạn hãy trở lại mặt đất, nếu đã yêu phải chấp nhận cả những bất công trong tình yêu.
Mỗi người đều có hàng trăm nghìn dáng vẻ, muốn nhìn thấu một con người, quả thực rất khó.
Có những lúc biểu hiện ẩn giấu dưới vẻ ngoài xinh đẹp đều là xấu xa và hiểm ác. Đừng quá thật thà!
Hãy làm một người cha người mẹ biết lắng nghe và thấu hiểu, đừng áp đặt suy nghĩ của mình để rồi huyễn hoặc mình đang muốn tốt cho con.
Hãy chia sẻ với người thân, rằng bạn làm mọi việc đều vì họ để san sẻ gánh nặng. Và hãy trân trọng các công việc mà bạn đang làm.
Bạn bắt buộc phải đi về phía trước, bởi vì bạn đã không còn đường lùi nữa rồi! Vậy bạn nên: Bước về phía trước là tất nhiên, nhưng khéo léo nhé, vì nếu vội vàng và càng tạo ra sự rung chuyển thì sự đổ vỡ còn nhanh hơn tốc độ tiến bước của bạn.
Đằng sau một người đàn ông thành đạt, nhất định có một người phụ nữ đã âm thầm giúp đỡ cho anh ta mà không yêu cầu sự báo đáp; đằng sau một người phụ nữ buông thả, chắc chắn có 100 người đàn ông chiều chuộng cô ta.

CÁC BÀI VIẾT HAY: