HỘI THẢO : CHINH PHỤC MÔN TOÁN LỚP 4 – LỚP 5 VÀ VẤN ĐỀ TỰ HỌC

Chương trình do Công ty Cổ phần giáo dục Newman Việt Nam tổ chức đã diễn ra thành công tại Hội trường cho thuê 250 chỗ của VITD - Tầng 3 Tòa nhà 25T2 Hoàng Đạo Thúy - Trung Hòa - Cầu Giấy - Hà Nội.


Hội thảo diễn ra giúp Quý bậc phụ huynh giải đáp câu hỏi Làm sao để các con học tập đỡ vất vả hơn mà vẫn hiệu quả, thỏa lòng mong đợi của các bậc phụ huynh cũng như các em tự thấy được học tập thật thú vị và nhẹ nhàng , đặc biệt là với môn toán lớp 5?



Các nội dung xoay quanh Hội thảo bao gồm: 

  • Giúp Học sinh hiểu được ý nghĩa ,vai trò của việc tự học môn toán, ý thức được giá trị của việc tự học. 
  • Giúp phụ huynh Học sinh hiểu được việc học như thế nào và học cái gì để các con có được kết quả cao; phụ huynh được đầu tư đúng chỗ. 
  • Giúp Học sinh tự tin vào chính mình, thấy học toán thật sự say mê và thú vị, không còn cảm giác căng thẳng mệt mỏi. Các con sẽ được tham gia giải toán tại hội thảo và có cơ hội nhận nhiều giải thưởng của chương trình. 
  • Giúp Học sinh có kĩ năng làm toán nhanh và chiến thuật làm bài hiệu quả để thi và làm bài tốt nhất. 
  • Giúp Học sinh có được kênh kiểm tra đánh giá và thực hành luyện tập, thi thử đề thi vào các trường THCS trên địa bàn Hà Nội qua web Toantieuhoc.vn và các cuốn sách đã được kiểm định chất lượng, phù hợp với yêu cầu. 

Tại Hội thảo, các chuyên gia về giáo dục đã giúp các bậc phụ huynh và các con có được những tư vấn về phương pháp tốt nhất để việc học tập trở nên nhẹ nhàng và thú vị, hiệu quả nhất. Các chuyên gia cũng chia sẻ bí mật giúp con học tập thành công môn toán lớp 5 và chinh phục các kỳ thi. Không những vậy khả năng Tự học của các con cũng được tăng cường và chính vì vậy áp lực của học hành thi cử, học thêm… sẽ trở nên nhẹ nhàng rất nhiều với các con, các con sẽ luôn thấy Học tập thật ý nghĩa và thú vị, kết quả của các con cũng chính là những thành quả tốt đẹp nhất đối với các bậc phụ huynh.


VITD – DỊCH VỤ CHO THUÊ HỘI TRƯỜNG, PHÒNG HỘI THẢO TẠI HÀ NỘI

HÂN HẠNH ĐƯỢC PHỤC VỤ

HOTLINE 24/24:


0942.397.535 - 0912.527.631



CHO THUÊ PHÒNG HỘI THẢO TẠI CẦU GIẤY - 0962 90 4648

LH : Ms Hằng 0942 397 535/ Ms Trường 0962 90 46 48


Chúng tôi chuyên cho thuê phòng hội trường, phòng hội thảo tại Hà Nội với sức chứa từ 20 chỗ - 50 chỗ - 100 chỗ - 150 chỗ - 200 chỗ - 300 chỗ - 400 chỗ - 500 chỗ. Các phòng hội thảo cho thuê tập trung tại khu vực trung tâm Hà Nội bao gồm quận Thanh XuânCầu Giấy, địa điểm dễ tìm, thuận tiện giao thông.

Phòng hội thảo 150 chỗ - 200 chỗ tại cầu giấy hà nội 

  • - Sẵn sàng phục vụ quý khách 24/7
  • - Phòng hội thảo cho thuê được trang bị đầy đủ các thiết bị hiện đại: âm thanh chất lượng cao, ánh sáng sự kiện, máy chiếu sắc nét, điều hoà âm trần, flipchat, dụng cụ phục vụ hội thảo
  • - Phòng hội thảo cho thuê được thiết kế sang trọng, hài hoà với các sơ đồ setup đa dạng theo nhu cầu của khách hàng: ghế + bàn đại biểu, phòng hội thảo hình chữ U, sơ đồ lớp học, hội thảo nhóm...
  • - Ngoài dịch vụ cho thuê phòng hội thảo tại Hà Nội, TATI còn cung cấp các dịch vụ đi kèm khác như: dịch vụ teabreak, ăn trưa ( set menu, buffet, cơm văn phòng...), nhà nghỉ, khách sạn, cho thuê xe ô tô đưa đón ( xe cao cấp dòng Prado, Fortuner 7 chỗ ), thi công thiết kế banner, backrop, cung cấp MC, ca sĩ, PG chuyên nghiệp....
  • - Hỗ trợ nhân viên setup, trực kĩ thuật, nước uống
  • - Có hợp đồng, hoá đơn VAT, thủ tục thanh toán đơn giản, nhanh gọn. ĐẶC BIỆT CÓ GIÁ ƯU ĐÃI đối với khách hàng thuê phòng hội thảo tại Hà Nội thường xuyên, liên tục


Mời quý khách tham khảo một số hình ảnh phòng hội thảo cho thuê tại Hà Nội của TATI:
Phòng hội thảo 100 chỗ - 150 chỗ tại cầu giấy hà nội 
Phòng hội thảo 80 chỗ - 100 chỗ tại cầu giấy hà nội 
 
Phòng hội thảo 20 chỗ - 50 chỗ tại cầu giấy hà nội 

Phòng hội thảo chữ U 40 - 50 chỗ tại cầu giấy hà nội 

Phòng hội thảo chữ U 25 - 35 chỗ tại cầu giấy hà nội 

Với kinh nghiệm lâu năm trong lĩnh vực cho thuê phòng hội thảo tại Hà Nội, cùng đội ngũ nhân viên dịch vụ chuyên nghiệp, tận tình TATI CAM KẾT sẽ mang đến dịch vụ tốt nhất cho Quý khách hàng

Mọi nhu cầu thuê phòng hội thảo quý khách vui lòng liên lệ: 

Quản lý dịch vụ: 

Ms Hằng 0942 397 535/ Ms Trường 0962 90 46 48

Địa chỉ: Toà nhà 25T2, đường Hoàng Đạo Thuý, Cầu Giấy, HN


Website: 

Hội thảo TÌNH YÊU TÌNH DỤC QUA LĂNG KÍNH THẨM MỸ - Tiến sỹ Mỹ học Thế Hùng





Ngày hôm qua tại Hội trường 06 của VITD đã diễn ra chương trình đặc biệt, Khóa đào tạo :”TÌNH YÊU TÌNH DỤC QUA LĂNG KÍNH THẨM MỸ ” của Tiến sỹ Mỹ học Thế Hùng do công ty cổ phần GCC tổ chức.

  • Tiến sĩ Mỹ học Thế Hùng – Giám đốc chương trình Nghệ thuật, Trung tâm Nghiên cứu Văn hóa Quốc tế, Đại học Quốc gia Hà Nội.

  • Với 30 năm giảng dạy tại 6 trường đại học lớn, ông đã xuất bản20 cuốn sách về mỹ học, nghệ thuật học, văn hóa học và kỹ năng mềm

Trước khi bảo vệ thành công xuất sắc luận án tiến sĩ tại Đại học Quốc gia Hà Nội (ông là một trong hai người đạt điểm 10 tối đa trong tổng số 151 luận án tiến sĩ), ông đã học qua 4 chuyên ngành:
  • Nhạc,
  • Họa,
  • Báo chí,
  • Triết học.
Hiện nay ông là giảng viên bậc 9/9, nhà đào tạo con người uy tín. Ông đã được gần 400 doanh nghiệp, trường học, cơ quan, đoàn thể mời giảng dạy và thuyết trình các chuyên đề, trong đó có 80 trường học từ mầm non đến đại học.

Một số hình ảnh Khóa đào tạo :”TÌNH YÊU TÌNH DỤC QUA LĂNG KÍNH THẨM MỸ ”VĂN HOÁ DOANH NGHIỆP, VĂN HOÁ DOANH NHÂN – ĐƯỜNG TỚI THINH VƯỢNG do Tiến sĩ Mỹ học Thế Hùng đứng lớp được tổ chức tại Hội trường VITD – Tầng 3 – tòa nhà 25T2 Hoàng Đạo Thúy – Hà Nội.




DỊCH VỤ CHO THUÊ HỘI TRƯỜNG, PHÒNG HỘI THẢO CHUYÊN NGHIỆP TẠI HÀ NỘI.

HÂN HẠNH ĐƯỢC PHỤC VỤ!

HOTLINE 24/24:

0912.527.631 || 0942.397.535

BÀI HỌC LÀM VIỆC TỪ LOÀI KIẾN


1. Kiến không bỏ cuộc

Đó là một triết lý đơn giản nhưng rất hữu hiệu.

Nếu một con kiến đang đi về một hướng nào đó, và chúng ta tìm cách chặn đường chúng, Kiến sẽ tức thì tìm cho mình một con đường khác. Chúng trèo qua chướng ngại, chui xuống dưới hoặc chui vòng sang bên hông. Chúng không ngừng tìm kiếm một giải pháp khác để vượt qua chướng ngại vật phía trước.

Quả là một triết lý gọn gàng và đơn giản:

"Không ngừng tìm kiếm hết cách này đến cách khác để tiến đến mục tiêu mà chúng ta nhắm tới."

2. Kiến luôn chuẩn bị cho mùa đông trong suốt mùa hè.

Đó là một góc nhìn nhận quan trọng.
Bạn không thể quá ngây ngô tin rằng nắng ấm sẽ kéo dài mãi mãi. Vì vậy Kiến làm việc chăm chỉ để tích lũy thức ăn cho mùa đông trong mùa hè. Một lời khuyên từ xa xưa đã dạy:
“ Đừng xây nhà trên cát vào mùa hè! ”
Tại sao chúng ta lại cần lời khuyên này?
Đơn giản là vì chúng ta cần tiên liệu trước.
Trong mùa hè nắng ấm, bạn phải tiên liệu được giá lạnh và mưa bão mùa đông!

3. Kiến luôn tin vào mùa hè trong suốt mùa đông!

Điều này rất quan trọng.
Trong suốt mùa đông giá rét, Kiến tự nhắc mình:
“ Mọi thứ sẽ sớm qua thôi, và chúng ta sẽ không phải cầm cự quá lâu!”.
Và ngày nắng ấm đầu tiên, những con Kiến lại lên đường.
Nếu trời lạnh trở lại, chúng sẽ lại chui vào hang, nhưng chúng sẽ quay trở lại ngay khi trời trở ấm!
Chúng không thể đợi để lại được làm việc!

4. Cuối cùng, Kiến sẽ tích lũy bao nhiêu lương thực trong mùa hè để chuẩn bị cho mùa đông ?

Câu trả lời là “ nhiều hết ga có thể ”.
Đây là một triết lý tuyệt vời, “ nhiều hết ga có thể ”!
Hãy học hỏi loài Kiến trong lần tiếp theo nếu bạn tự hỏi mình:

Tôi nên đọc bao nhiêu cuốn sách?
Tôi nên chạy bao xa? Tôi nên làm việc đến mức nào?
Tôi nên yêu thương đến mức nào?
Câu trả lời luôn là: “ Nhiều hết ga có thể! ”

Ngày hôm nay, dù các bạn đang ở trong mùa đông hay mùa hè, đang chiến đấu hay đang dưỡng sức.
Hãy nhớ về những chú Kiến và thừa hưởng sự khôn ngoan của chúng nhé!
Những triết lý rất giản dị đúng không?

Thành công cũng giản dị như vậy thôi:

Không bỏ cuộc
Tiên liệu trước,
Luôn lạc quan và...
Nhiều hết ga có thể!


Ngày hội tư vấn tuyển sinh 2016 – Hệ thống Đào tạo Lập trình viên Quốc tế APTECH

Sáng ngày 09/07/2016, Hệ thống Đào tạo Lập trình viên Quốc tế APTECH đã tổ chức “: CNTT – Bừng sáng Khát vọng thành công” tại hội trường Hoàng Đạo Thúy .

Chương trình được tổ chức nhằm hướng tới các đối tượng:

– Các thí sinh vừa tốt nghiệp THPT và có mong muốn được tư vấn chọn nơi đào tạo các ngành trong lĩnh vực Công nghệ Thông tin.

– Sinh viên các trường ĐH, CĐ muốn học song song hoặc chuyển hướng phát triển đam mê;

– Các bậc phụ huynh muốn tìm hiểu rõ về ngành CNTT để định hướng nghề nghiệp cho con em mình.


Chương trình có sự tham gia của 3 vị diễn giả:

Mr. Pravir Arora, Phó Chủ tịch Tập đoàn Aptech Toàn cầu.

– Giúp bạn trẻ Việt khám phá năng lực cá nhân, tư vấn chọn ngành nghề phù hợp với sở thích và thế mạnh bản thân.

– Xu hướng ngành CNTT trong thị trường outsouring trong 10 năm tiếp theo;

– Chia sẻ cơ hội việc làm của học viên Aptech tại Ấn Độ, Việt Nam và các nước khác hiện nay;

– Giải tỏa những băn khoăn của các bậc phụ huynh khi chon con theo học ngành CNTT.

Ông Hoàng Hải – Giám đốc Tổng hợp Công ty Cổ phần Giải pháp Tin học IFI Solution

– Các mục tuyển dụng dành cho sinh viên ngành CNTT tại các trang tuyển dụng;

– Những yêu cầu về kỹ năng công việc, mức lương, sự phát triển nghề nghiệp phía nhà tuyển dụng;

– Xu hướng tuyển dụng ngành CNTT trong 5-10 năm tới;

Anh Nguyễn Việt Hùng, Sáng lập viên Tổ hợp giáo dục ColorME, thành viên Tổ chức Đại sứ Sinh viên Microsoft tại Việt Nam

– Câu chuyện khát khao thay đổi bản thân và việc áp dụng CNTT vào khởi nghiệp đem lại thành công gì?

– Các kỹ năng cần có của Lập trình viên


Các vị khách mời đã trao đổi cởi mở về vấn đề Khởi nghiệp và hơn 300 bạn sinh viên trên địa bàn Hà Nội đã nhận được rất nhiều những tư vấn chuyên sâu về ngành Công nghệ Thông tin, đặc biệt là Lập trình.




BTC Ngày hội tin chắc rằng với những chia sẻ chân thành, bổ ích của các vị khách mời thì hành trang trên con đường chinh phục thành công của các bạn đã đủ đầy hơn rất nhiều.



Chương trình diễn ra tại Hội trường Hoàng Đạo Thúy.

Mọi thông tin chi tiết về dịch vụ cho thuê hội trường xin vui lòng liên hệ:

0942.397.535 (Ms Hằng) – 0912.527.631 (Ms Trường)

Hân hạnh được phục vụ Quý khách.


Đừng 'chết' khi còn trẻ

Để tận hưởng cuộc sống cần có nhiều tiền? Đó là một nhận thức sai lầm vì nó chỉ là nhu cầu, khái niệm tinh thần.
Steve Tran
Thật vậy, rất nhiều người trong chúng ta sống “khổ” từ bé đến lớn, cho cả đến khi chết đi hay nói theo nhận định ở trên là đã chết lâm sàng từ lâu. Khổ ở đây không phải về mặt vật chất mà khổ ở mặt tinh thần. Rất nhiều người đánh đổi tuổi trẻ, sức khỏe, hạnh phúc, thời gian bên người thân yêu lấy cái gọi là công việc, sự nghiệp, địa vị và tiền bạc để rồi khi về già hoặc khi ốm đau bệnh tật thì công việc, sự nghiệp mất, sức khỏe suy sụp và sẵn sàng trả giá cao để “mua lại” sức khỏe, còn tuổi trẻ chắc chắn đã một đi không trở lại.
Trẻ em ở Việt Nam thậm chí bị đánh cắp tuổi thơ, học nhiều hơn tận hưởng thời thơ ấu, những đồng phạm tiếp tay lại chính là cha mẹ và thầy cô. Từ lớp mầm non đã phải học thêm, học đếm, học đọc, học viết, học chuẩn bị trước khi bước vào lớp một, cứ như vậy cả cuộc đời niên thiếu cho đến tận khi tốt nghiệp đại học phải đóng vai những con lừa còng lưng cõng sách vở trên vai, “chữ nghĩa kiểu thầy cô” trong đầu.
Tốt nghiệp đại học xong, những người được xã hội cho là may mắn, kiếm được việc làm ngay, bước vào cuộc sống thực tế với cơm áo, gạo tiền, làm việc từ sáng đến tối, 8h/ngày, 6 ngày/tuần. Cứ vậy cày cuốc, lo mua nhà mua cửa, mua xe, lấy vợ sinh con đẻ cái, lo sữa, bỉm, tã lót cho con, lo xin cho con đi nhà trẻ, chạy trường, chạy lớp, lo cho con thi cấp 2, cấp 3, đại học, lo xin việc cho con, rồi lo dựng vợ gả chồng, cứ vậy lo cho đến lúc chết. Một cuộc đời hoàn toàn lo âu và toan tính. Đến khi về già chép miệng thở ra: "Âu cũng là một kiếp nợ đồng lần".
Tôi nghĩ không ai trên đời này muốn sống như vậy cả nhưng thực tế nhiều người đang sống như vậy, chỉ đến khi về già có kinh nghiệm có thời gian ngẫm ra thì đã muộn. Vậy sao chúng ta không thay đổi? Tại sao chúng ta lại vẫn cứ đi theo lối mòn của các thệ hệ đi trước? Chúng ta sợ sự khác biệt, sợ khác với đám đông? Tại sao không dám tận hưởng cuộc sống? Tại sao không dám mang lại hạnh phúc cho gia đình mình, cho những đứa con, cho những người thân yêu?
Nhiều người nghĩ rằng chúng ta chỉ có thể an nhàn, tận hưởng cuộc sống khi đã có trong tay rất nhiều tiền, sau khi đã về hưu, đã phấn đấu một đời. Vâng, thế hệ tôi được dạy như thế. Nhận thức của xã hội là như thế. Nhưng có bao giờ bạn nghĩ lúc đó chúng ta quá già, không còn sức khỏe, ốm yếu, bệnh tật, ăn không biết ngon, xương cốt đau nhức, nằm trên giường còn thấy khó ở chứ đừng nói làm gì, tận hưởng vào đâu?
Để tận hưởng vật chất cần có nhiều tiền? Đó là một nhận thức sai lầm. Thực tế, tại Việt Nam nhiều đại gia sống trong tòa biệt thự hoành tráng, đất đai vô số, sở hữu Roll-Royce, xài toàn hàng hiệu… nhưng trong lòng lại bất an, ăn nhà hàng hạng sang nhưng không thấy ngon, tối ngủ giường êm, đệm ấm nhưng giấc ngủ chập chờn, không an giấc. Đến khi thức giấc lại phải đối mặt với toàn toan tính. Tất nhiên, nếu có được tất cả là điều tuyệt vời nhưng điểm quan trọng mấu chốt ở đây chính là cân bằng cuộc sống. Bạn hãy bằng lòng với cuộc sống không có thật nhiều tiền như đại gia chỉ có mỗi thứ một chút, nhưng cân bằng cuộc sống chắc chắn sẽ rất thú vị và hạnh phúc.

dung chet khi con tre

Tận hưởng cuộc sống không phải là khái niệm vật chất, vì vậy không liên quan đến vật chất, không cần tiền bạc. Tận hưởng cuộc sống là khái niệm tinh thần. Đó là cảm nhận, là nhu cầu tinh thần. Bất kỳ ai cũng có thể tận hưởng cuộc sống theo cách của họ, ở bất kỳ đâu, vào bất cứ lúc nào. Ngay bây giờ, bạn có thể tự cho chép bản thân mình thư giãn, nằm trên một đồng cỏ xanh, hay nhâm nhi cà phê góc phố ngắm người qua lại, hay thả hồn trong những trang sách trong góc phòng tĩnh lặng.
Hãy sống chậm lại, cảm nhận và hưởng thụ cuộc sống! Đừng để xã hội vật chất cuốn trôi bạn đi, dòng đời xô đẩy làm bạn mất kiểm soát. Cuộc sống quanh ta có rất nhiều điều thú vị, dễ thương nho nhỏ, nhưng chỉ vì bước đi quá vội vã mà chúng ta bỏ qua. Tại sao các nhạc sĩ lại cảm nhận được nốt nhạc trong cuộc sống, tại sao nhà thơ lại có thể rung động trước một nhành hoa? Có thể họ được ông trời thiên phú cho một số tài năng, cảm nhận bẩm sinh nhưng có một điều chắc chắn họ hơn ta trong thực tế là họ đã dừng lại, đóng băng khoảnh khắc đó, cảm nhận, nâng niu, sung sướng, hạnh phúc rồi tìm những ca từ, nốt nhạc, chắt chiu, chọn lọc, chậm rãi để biến những rung động, cảm nhận cá nhân đó thành những khuông nhạc hay áng thơ. Tất cả những cái đó đầu tiên là để thỏa mãn cá nhân, để giúp họ hưởng thụ cuộc sống sau đó mới phổ biến ra xã hội như một cách họ chia sẻ niềm vui. Họ đã dành thời gian để sống chậm lại với những khoảnh khắc, còn ta thì tua nhanh cho đến hết cuộc đời.
Hãy cảm ơn cuộc sống vì những gì mình có, cũng như chính sự hiện diện của bạn trên cuộc đời này. Nếu không là người chúng ta là cái gì? Bạn thích sự vô hình, vô tưởng, không biết đó? Hãy hạnh phúc khi mỗi sáng mai thức dậy thấy cơ thể khỏe mạnh, yêu đời. Hãy tận hưởng cuộc sống, hạnh phúc với những điều rất bình dị, như nô đùa cùng con trẻ, tiếng cười khúc khích của trẻ thơ, bữa ăn ấm cúng cùng gia đình, nghe thì đơn giản nhưng nhiều người để tuột qua, khi mất rồi mới thấy tiếc.
Vật chất ư? Ngay cả với những chuyên gia kinh tế học nổi tiếng thế giới như AlfredMarshall, Adam Smith hay Milton Friedman còn cho rằng công việc của họ là tìm hiểu xem con người làm những cái gì và ảnh hưởng của những hành vi này đối với xã hội loài người ra sao và kinh tế học là môn học để làm sao thu nhận được nhiều nhất từ cuộc đời.
Nếu chiếu theo lăng kính này, mỗi chúng ta có một xuất phát điểm như nhau, đều sinh ra và có số vốn bằng nhau đó là cuộc sống, đơn vị đồng tiền chính là thời gian. Hãy làm sao thu lời lớn nhất từ cuộc đời của bạn và hãy hạnh phúc với những gì bạn có. Một trong những kịch bản phim khai thác đề tài này khá thú vị là "In Time", các bạn có thể xem để tham khảo.
Hãy chấp nhận cuộc sống với những thách thức, những vui buồn, hỉ nộ ái ố, hãy luôn mỉm cười với cuộc sống, gạt bỏ sự nhút nhát, sẵn sàng thử nghiệm và thay đổi chính mình. Thử nghiệm và Thất bại (Test & Error) là chuyện bình thường. Các nhà khoa học nghiên cứu còn thích thú với quá trình đó. Sao bạn không áp dụng vào cuộc sống hàng ngày, ví dụ bạn hay ngượng trước đám đông nhưng lại đăng ký tham gia một lớp học nhảy đầm ngoài vườn hoa. Bạn sợ độ cao nhưng đăng ký một lớp học leo núi. Đôi lúc dám làm những điều bạn không thích có thể mang đến cho bạn những niềm vui bất ngờ, những thử nghiệm thú vị, cho bạn kinh nghiệm, kỹ năng và tăng sự tự tin. Hãy sẵn sàng thử nghiệm, vượt qua những thách thức của bản thân, làm những điều bình thường mình sợ không dám làm miễn là không vi phạm luân thường đạo lý và trái với lương tâm.
dung chet khi con tre

Trong lần đi chơi trèo thuyền Kayak và leo núi ở Vịnh Hạ Long vừa rồi, người hướng dẫn viên nói với chúng tôi rằng, đoàn của chúng tôi là đoàn người Việt Nam đầu tiên. Vậy hóa ra từ trước đến nay, bao cảnh đẹp và thú vui ở ngay Việt Nam chỉ dành cho Tây chơi thôi sao? Họ phải mất tiền bay máy bay từ một nơi xa xôi đến đây để được trải nghiệm một trong những danh thắng của thế giới, còn chúng ta người bản xứ cơ mà.
Sống chậm và tận hưởng cuộc sống không có nghĩa là lười biếng, không làm gì cả mà sự thực là đòi hỏi nỗ lực 100%. Bạn muốn dậy sớm đạp xe dưới ánh ban mai, hay trong tiết trời thu lành lạnh, hít thở không khí trong lành, mùi thơm của hương hoa đất trời, đi về cà phê ăn sáng, tán gẫu cùng bạn bè nhưng lại không muốn chui ra khỏi chăn lúc trời vừa sáng. Bạn muốn lên đỉnh núi ngắm hoàng hôn nhưng không muốn leo núi. Với bất kỳ việc gì hãy nỗ lực hết sức của mình.
Không phải tất cả các phát minh khoa học đến từ lần thí nghiệm đầu tiên. Không phải tự nhiên một ai đó có thể trượt băng, trượt tuyết, đi vòng quanh thế giới, đến được những nơi thâm sơn, cùng cốc, tận cùng của thế giới, những thành phố cổ xưa với nền văn minh đã mất, dám nhảy xuống biển khơi từ những vách đá treo leo dựng đứng, chinh phục những đỉnh cao, nơi không khí loãng có thể làm chết người. Tất cả những thứ đó đều đòi hỏi nỗ lực, nỗ lực chinh phục chính bản thân mình, nỗ lực hoàn thiện bản thân mình, nỗ lực đưa mình ra chấp nhận thách thức của thiên nhiên. Bởi vì kẻ thù lớn nhất của đời người chính là bản thân mình. Một khi bạn đã chinh phục tất cả các kỳ quan của thế giới, cuộc đời có nhiều trải nghiệm, bạn sẽ tự tin hơn, bạn sẽ lớn lên và trái đất sẽ ngày càng nhỏ lại dưới đôi bàn chân bạn. Làm hay chơi cũng thế thôi, cần rất nhiều nỗ lực.

 - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -




CUỘC SỐNG THẬT SỰ RẤT MONG MANH

Trong cuộc sống đôi khi con người ta đã bỏ qua rất nhiều điều, họ tưởng rằng mình rất sâu sắc, nhưng sự thật là họ lại rất nông cạn. Tại sao???.

Con người luôn luôn rất kỳ lạ, họ thích nhìn vào những thứ mình chưa có, cả về vật chất lẫn tinh thần, để rồi cứ đau khổ và tự ti, đôi khi là ngưỡng cửa của tham vọng, nhưng lại quên rằng mình đang có được những điều mà nhiều người khác vẫn hoài ao ước

Họ có gì? Tôi xin dành những lời này cho ai còn cha, còn mẹ. Bạn có một gia đình, thứ mà bạn nghĩ là tầm thường và dĩ nhiên nhưng hiển nhiên nó là một sự may mắn thật to lớn. Bạn có một nơi dừng chân ấm lòng để quay về sau những cơn giông tố của cuộc đời, trong khi có những đứa trẻ côi cút không nơi nương tựa trên cõi đời bao la này.



Tôi dành lời này cho tất cả mọi người, dù bạn có thích hay không thích gia đình của mình, nhưng bạn biết không: cha, mẹ bạn thật sự rất yêu thương bạn, hãy tin vào điều đó, bởi, họ đã sinh bạn ra trên đời này, là bạn đã rút xương của mẹ để làm xương của mình, rút thịt của mẹ để tạo thịt cho mình, nhưng điều họ làm là gì, mẹ vẫn yêu bạn, vẫn đưa bạn đến với ánh sáng diệu kỳ của nhân gian, và nếu họ ghét bạn, tôi nói thật, họ đã không sinh bạn ra từ lâu lắm rồi đấy!

Hãy thử một lần nhắm mắt lại và tưởng tượng ra rằng: Bạn đang đứng trong ngôi nhà của mình, mọi thứ vẫn như vậy, vẫn hằng in dấu vết của tuổi thơ, hãy để cho thước phim của những ký ức đẹp đẽ chạy qua trong não mình, tiếp đến là những khi bạn phạm lỗi, cha mẹ la mắng bạn, bạn đã mắng vào mặt họ, dữ dội nhất có thể, sau đó, một mùi hương quen thuộc từ bếp nấu của mẹ bay lên, bạn vội xuống nhà ăn và giật mình khi chợt nhận ra rằng họ đã già đi nhiều so với trước.

Cuộc sống khắc nghiệt đã làm họ trở nên già cỗi, bạn nhớ đến ngày bạn sinh ra, mẹ đã nâng niu bạn trên tay như một báu vật và hồi hộp xem xem con của mình có lành lặn hay không có thiếu thốn thứ gì hay không, còn ba thì đứng bên cạnh đưa tay ra định bế bạn lên nhưng rồi ông lại thôi vì sợ rằng đôi bàn tay thô tráp của mình sẽ làm cho bạn bị đau đớn.

Hãy biết rằng: Không có người cha nào hoàn hảo…nhưng những người cha luôn thương mình một cách hoàn hảo. Dù họ đối với bạn như thế nào, thì vẫn hãy kiên nhẫn với họ.

Nếu như bạn đang ngồi trước màn hình máy tính để đọc bài blog này thì chắc hẳn bạn cũng phải thuộc một gia đình trung lưu, nhỉ? Bạn than vãn về những bữa cơm bạn ăn, về đồ bạn dùng, về áo bạn mặc?

Trong khi, đó là một điềm mơ ước quá xa xỉ của những đứa trẻ nghèo khó khác, những con người phải vứt bỏ những cái tôi trong lòng rồi lê lết khắp hang cùng, ngỏ hẻm để ăn xin, đưa tay ra và đành phải ăn lấy cơm thừa, canh cặn của kẻ khác, bạn nên nhớ, có hơn 25.000 người trên thế giới chết vì đói mỗi ngày, nghĩa là, cứ trung bình thì khoảng 3 giây lại có một người chết đói.

Có những đứa trẻ mà hằng đêm khi ngủ, chúng không mong muốn rằng ngày mai, mình sẽ tỉnh giấc, tỉnh lại ư: không phải, dẫu có thức giấc, thì cái chúng đối mặt có khác gì một cơn ác mộng? Cái cơ ác mộng đó là gì? Là những tủi nhục, hờn ghen mà người đời đã ném váo chúng, những đứa trẻ vô tội!!!…
Bạn được đi học, được đánh vần những con chữ, được làm những bài toán nên làm sao bạn có thể biết được nỗi đau của những con người mù chữ, họ muốn học, nhưng rồi lại không biết là phải học bằng cách nào, họ nhảy cẫng lên mỗi khi phát hiện một tờ giấy nào đó, để rồi lại chột dạ, khi nhớ ra rằng mình không biết đọc, họ lạc lõng, mù loà và bất lực, đó, là một nỗi đớn buồn rất sâu, rất đau, sẽ làm sao đây khi sống trên cuộc sống hiện đại này mà không biết làm toán? Sẽ có khác gì một người vừa mù, vừa câm lại vừa điếc? Vừa bức bối, vừa mệt mỏi lại vừa khó khăn nữa!

Bạn nói mình học kém, bạn nghĩ mình lười biếng, bạn tự ti,….? Xin lỗi nha, nhưng mà bạn lầm to rồi đó! Bạn nghĩ mình được sinh ra là một điều hiển nhiên? Không đâu, để được sinh ra, bạn đã phải vượt qua hơn 200.000.000 cá thể và bơi một đoạn đường dài tương đương chiều dài từ TP. Hồ Chí Minh đến Hà Nội. Có những người đã bỏ cuộc từ đầu, nhưng còn bạn?

Bạn là một trong số 100 cá thể duy nhất bơi được đến trứng, họ là những người rất kiên cường, lại mạnh mẽ, và đoàn kết nữa, nhưng sao chỉ có mỗi mình bạn được ra đời? Vì bạn là người được chọn, họ chọn bạn bởi vì họ tin rằng bạn là cá thể xuất sắc nhất, họ tin rằng bạn sẽ là người làm tốt hơn tất cả, bạn sinh ra là để thành công!

Hãy sống luôn phần của hơn 100 người họ, hãy tận hưởng cuộc sống này, hãy nhớ rằng: Bạn vẫn còn một người anh em khác nữa, và ở trong mỗi lớp học vẫn còn một người học sinh khác, cũng như trong mỗi đất nước vẫn còn một người công dân khác! Hãy sống cho hết mình, bạn ạ! Vì cuộc sống này… Thật sự rất mong manh!…..!!!
----  ----  ----  ----  ----

CON GÁI - CON DÂU !!!

1. Ngày chưa có con dâu, cả nhà thầm nghĩ “Thể nào má mình cũng trở thành bà mẹ chồng khó tính”. Bởi lúc nào má cũng khắt khe, chi ly từng tý một với con gái. Quét nhà lốm đốm một chút cũng không xong. Mới học hết mười hai nhưng cơm canh đều phải biết lo cho ngon ngọt. Áo quần phải gọn gàng, sạch sẽ. Má cằn nhằn vì đi học về trể năm phút, sáng thức dậy sau năm giờ. Còn có hàng trăm quy định khác như buổi tối tuyệt đối không được ra ngoài, ăn coi nồi, ngồi coi hướng, đi đứng nhẹ nhàng,…Ôi thôi! Con gái mệt lắm, chật vật lắm với tỷ tỷ những quy định hà khắc của má.

Con trai vì thế mà rất lo lắng. Ngày con trai đưa người yêu về ra mắt cả nhà gần như má chẳng nói gì. Thằng quý tử vì thế lo ngây ngấy “Nè Út, má có nói chi không Út?” Con gái làm mặt cao “Nói chi là nói chi. Bà người yêu của ông anh xấu quắt quắt, lại vụng thấy mồ, không biết làm ly nước chanh răng cho ngon thì má còn biết nói chi. Chuyến ni, bả mà dề làm dâu thì coi như tiêu tùng với má rồi”. 

Bị con gái dọa, con trai càng lo dữ. Mà đúng thế thật rồi, cô người yêu là dân thành phố vốn quen được yêu chiều từ nhỏ, có bao giờ phải mó tay mó chân vào việc gì đâu. Rồi nàng ta đã biết gì về người miền quê đâu, những người dân luôn đề cao cái tình nghĩa, lễ nghi, lời ăn tiếng nói hơn vật chất hay vẻ bề ngoài tươi roi rói của cô gái thị thành. Con trai lại là con trai một, cháu đích tôn, niềm tự hào của cả dòng họ nữa chứ. Làm con dâu trưởng mà không biết gì thì khó thật. Bấy nhiêu thôi cũng đủ để con trai phải lo đến phát sốt lên được. Nhưng con trai yêu nàng hơn tất cả những thiếu sót đáng tiếc của nàng. 

Má gật đầu đồng ý và muốn con trai đưa nàng về nhà thêm một lần nữa trước ngày đính hôn. Má gọi cả hai lại nghiêm giọng bảo “Cháu biết đó, thằng Châu Tuấn là con trai một của bác, là cháu đích tôn của nhà này. Việc làm dâu đã không dễ, làm dâu về quê càng khó, càng khó hơn khi đó là đứa con dâu trưởng với rất nhiều trọng trách. Cháu hãy suy nghĩ cẩn thận trước khi quyết định. Một khi đã quyết định thì phải cố gắng để làm tốt mọi việc và không được hối hận chi hết. Cháu hiểu ý bác! 

Con trai ngồi nghe mà thấy mừng hú trong bụng. Đầu xuôi tất đuôi phải lọt. 



2. Từ khi có con dâu, con gái thấy có cái gì đó lạ quá trời lạ. Má gần như đã thay đổi hoàn toàn đến độ má không còn là má nữa. Má trở thành bà mẹ chồng dễ tính và thương yêu con dâu bậc nhất trên trái đất này. Nghe con dâu sắp về thăm nhà, má lục tục lên xóm trên mua con gà, xuống làng dưới nài con vịt. Rồi má vội vội vàng vàng lo thu thu vén vén cái phòng của đôi vợ chồng trẻ bỏ trống mấy lâu. Má lôi cái chiếu ra phơi, giặt cái chăn không quên ngâm comfort cho thơm ngát.

Nước mắt lưng tròng, con gái thấy lòng má mênh mông quá chừng 

Mấy hôm đó, con gái bị sai vặt đến chóng cả mặt “lau phòng anh Hai cho sạch nghe con?”, “mua cho má nắm rau thơm, chị Trang bây không có rau thơm là không ăn được thịt vịt”, “con chạy xuống dì sáu nài cho má mớ khoai, chị Trang bây thèm khoai lang luộc lắm”, … 

Nghe con dâu có thai, má lật bật khăn gói ra phố thăm với chục trứng gà so, con cua xanh, cũng có khi là mớ tôm đồng, bó rau, nãi chuối, trái dừa. Má dặn dò con dâu đủ chuyện như ăn đủ, ngủ đủ, làm ít, thư giản nhiều,… 

3. Trước ngày về nhà chồng, con dâu lo quá trời lo. Lo mẹ chồng khó tính, lo nhà chồng ở quê nhiều lễ nghĩa, lo cô em chồng đang tuổi nhạy cảm, lo không biết nấu ăn, thu dọn nhà cửa. Nhiều thứ lo đến phát ốm. Cũng có vài cô bạn động viên “Mình có ở chi với người ta mô mà lo, họa hoằn lắm năm về độ đôi ba lần giỗ chạp, tết nhứt chi đó thì lo chi. Cố chịu khó chút chút là qua liền ớ mà.” 

Nghĩ cho bỏ công, mẹ chồng dễ quá trời dễ. Ngủ đến tận mặt trời lên tới ngọn tre vẫn không sao. Nấu ngon mẹ khen, nấu dở mẹ chẳng chê lấy một lời. Vậy là từ lo lắng, con dâu thấy tự tin hẳn lên rồi dần chuyển sang tâm thế của một nàng dâu thời hiện đại ỏng eo tự phụ với bản thân. 

Thằng cu Tí chào đời lại như thêm một dịp nữa để con dâu có cớ làm đỏm. Cứ ôm khư khư thằng Tí trong tay xem như một lý do để không cần phải động tay động chân vào bất cứ việc gì từ quét nhà, nấu cơm đến rửa chén bát. 

Con dâu thấy sướng quá trời sướng, nàng thầm nghĩ “biết đâu, vài bữa nữa mình còn có thể ăn hiếp lại bả đó chứ. Mà đúng rồi còn chi, bả không tốt với mình đến khi bả già bả ở với ai. Lúc nớ, mình thích đối tốt thì tốt không tốt thì cũng chịu thôi”. Nghĩ thế, đôi lúc nàng dâu thấy cũng thiệt ác nhưng con người với quy luật sinh tồn không có chỗ cho lòng nhân từ chợt đến chợt đi mà ở đó chút quyền lợi cá nhân bị tước mất. 

4. Con gái thấy thế ức lắm “Trời ơi là trời! cái gì cũng Trang, Trang,… nghe bực hết cả người” Con gái từ lo lắng cho cô dâu phải chịu khổ chuyển sang cằn nhằn má vì quý con dâu quá mức. 

Má chỉ cười. 

Con gái tình cờ nghe chị dâu nói chuyện với bạn về cái ý nghĩ muốn đối đãi với mẹ chồng ra sao thì muốn, “bả không sống với tau bả sống với ai, khó với tau vài bữa tau khó lại”. Nghe thế, con gái chỉ muốn “nhảy xổ” ra cho bà chị dâu “hổn xược” một trận. Má ngăn vội còn bênh chị dâu chằm chặp “thì hắn nói rứa cũng đúng mà, má không ở với hắn thì ở với ai bây chừ!” 

Bực hơn nữa khi má chẳng bao giờ trách nàng dâu thức dậy muộn mỗi sáng, quên rữa chén bát, chưa kịp quét nhà, ngồi lê đôi mách. Bù lại, con gái phải chịu tất, làm tất. “Răng má bắt con dậy sớm trong khi chị dâu vẫn ngủ?”, “Lâu lâu hắn mới có được ngày nghỉ, để chị con ngủ thêm chút nữa”. Tức quá là tức. “Mình cũng lâu lâu mới được về nhà chứ bộ, chắc mình là con nuôi của má quá”. 

Rồi con gái cũng lấy chồng. Đi làm dâu con gái càng thấy má sao dễ quá chừng chừng. Con gái phải dậy từ sớm lo cơm ngon canh ngọt, lo quét trong dọn ngoài, lo đối nhân xử thế bên nhà chồng, lo ngày ông ngày bà, tết nhất. Về nhà mình, nhìn cảnh má phải phục vụ nàng dâu, con gái uất nghẹn cả cổ. 

Đến một ngày, gần như không nhịn nỗi nữa, con gái bực ra mặt “Chị Hai để thằng Ti em ngó cho, chị đi nấu cơm, dọn nhà cho má chớ. Ai lại con dâu để mẹ chồng làm tất tần tật như rứa mà mình chỉ đứng nhìn, người khác ngó vô coi răng được.” 

Con dâu chực gằn lại “Cô Út có chồng thì lo bên chồng đi, biết chi nhà ni mà làm khôn làm khéo” 

Má nhẹ nhàng kêu hai đứa đến bên rồi khẽ bảo “Con gái, con dâu, con nào má cũng xem là con. Sở dĩ má khắt khe với con gái là má muốn con đỡ vất vả về sau. Nhà chồng không giống nhà mình. Quen sống sung sướng về nhà chồng người ta bảo nấu cơm không biết nấu, gặp bà con họ hàng không biết chào, ngày ông ngày bà không biết lo thì họ cười cho. Họ còn cười cả cha mẹ đã không biết dạy con nên mới rứa. Ở nhà má phải rèn, phải luyện bây giờ có chồng có con thấy mọi việc đơn giản, gặp khó khăn đến đâu cũng vượt qua được. Làm đàn bà phải rứa đó con ạ. Với con dâu, má không thiên vị chi hết. Chỉ có điều, con được sinh ra, nuôi dạy khôn lớn để về làm dâu má bởi ba mẹ của con. Con mới về đây gọi má là má thật không dễ. Má chỉ muốn con Trang cảm nhận được tình yêu thương từ nhà mình, để con thấy rằng đây là mái ấm của con, nhà của con, ba má của con, cuộc đời con từ nay sẽ gắn liền với nơi này. Khi nào con cảm nhận được điều nớ con sẽ biết mình phải làm răng và má có dạy con cái chi thì cũng không phải là sự khó khăn giữa mẹ chồng nàng dâu. Tình yêu thương má luôn đặt lên hàng đầu. 

Bây chừ, má đã nói hết lòng mình với hai chị em bây rồi đó. Bọn con đã lớn, tự hiểu và biết phải làm chi, nghe!” 



Nước mắt lưng tròng, con gái thấy lòng má mênh mông quá chừng để sao quặn thắt trong tim khi chưa kịp báo đáp má đã vội lấy chồng, chưa kịp hiểu hết lòng má đã vội trách móc. 

Lần đầu tiên con dâu thấy có lỗi và xấu hổ vô cùng. Xấu hổ với má, với chồng, con, với con gái, với cả đấng sinh thành ra mình. Gạt đôi hàng nước mắt nóng bỏng đang lăn dài trên mặt, con dâu thầm hứa sẽ luôn là nàng dâu ngoan hiền như tình thương của má, để không còn thấy hổ thẹn như ngày hôm nay. 

(St)