Dịch vụ trọn gói Backdrop, Banner, Standee dành cho KH tại TATI

Để thuận tiện & rút ngắn thời gian cho Khách hàng trong khâu chuẩn bị Sự kiện, Chương trình đào tạo, TATI cung cấp rất nhiều dịch vụ hỗ trợ Khách hàng, trong đó có dịch trọn gói Backdrop, Banner, Standee từ thiết kế, in ấn cho đến thi công mà hầu hết khách hàng đều rất quan tâm. 

Hiện tại TATI có 3 mẫu khung để Khách hàng có thể chọn lựa, tuỳ diện tích & sân khấu của từng phòng sẽ phù hợp với các mẫu khác nhau. Sau đây là một số hình ảnh về các mẫu khung:

1/ Khung 2m cao x 5m ngang - Khung lớn nhất:

hoi truong to chuc khoa hoc ABC - GAC

hoi truong dao tao cua tap doan ton hoa sen

2/ Khung 2m cao x 3m ngang - Khung vừa:

hoi truong dao tao cua cong ty kiem toan DTL

hoi truong to chuc chuong trinh ceo talk show

3/ Khung 2m cao x 2m ngang - Khung nhỏ:

hoi truong to chuc sinh nhat cong ty IAM

Chỉ cần Bạn đưa ra yêu cầu, hãy để Chúng tôi hiện thực hoá yêu cầu của Bạn. Hãy liên hệ với Chúng tôi NGAY HÔM NAY để được hỗ trợ tốt nhất:

Quản lý Dịch vụ: Ms. Lê Thị Trường
Mobile: 0912.527.631/ 096.290.4648

Hội trường 200 chỗ tại Hà Nội

TATI xin gửi đến Quí Khách hàng Hội trường 200 chỗ của TATI tại Hà Nội

1/ Hội trường 05, Tầng 3, Toà nhà 25T2 Hoàng Đạo Thuý, Trung Hoà, Cầu Giấy, Hà Nội

Hội trường phỏng vấn nhân sự - Công ty Phương Nguyên

hoi truong phong van nhan su
Phía trên hội trường là khu vực phỏng vấn
hoi truong to chuc thi tuyen va phong van
Phía dưới hội trường là khu vực thi tuyển 

hoi truong trai tham
Hội trường được phủ thảm sang trọng
Hội trường tổ chức hội thảo của Babylons

hoi truong to chuc hoi thao Babylons
Hội trường được trang bị đầy đủ các trang thiết bị cho một Chương trình hội thảo

hoi truong 200 cho
Hội trường 200 chỗ
Hội trường tổ chức Lễ trao bằng - Aptech
hoi truong to chuc le trao bang aptech
Lễ trao bằng Aptech
toa nha 25T2
Toà nhà 25T2 Hoàng Đạo Thuý

2/ Hội trường 6.1, Tầng 6, Khách sạn Cầu Giấy, 110 Cầu Giấy, Cầu Giấy, Hà Nội

hoi truong dao tao
Hội trường đầy đủ bàn ghế
hoi truong sang trong cho 200 cho
Hội trường 200 chỗ 
Quí khách đặt phòng vui lòng liên hệ:
Ms. Lê Thị Trường
Quản lý dịch vụ 
SĐT: 0912.527.631/ 096.290.4648

Nghệ thuật quản lý thời gian - Nguyên tắc SMART

Cuộc sống ngày nay với sự đòi hỏi ngày càng cao trong công việc bắt buộc chúng ta phải có kỹ năng làm việc tốt để có thể thích nghi được với nó, đạt được kết quả cao trong công việc cũng như cân bằng được cuộc sống cá nhân và gia đình. Tuy nhiên, với quỹ thời gian bất biến thì không phải lúc nào chúng ta cũng có thể giải quyết hài hòa được việc này. Mỗi ngày có 24 tiếng, một tuần có 7 ngày, 1 tháng có 30 ngày và một năm qua đi chỉ sau 365 ngày. Vậy thì tại sao trong một chừng mực thời gian nhất định, có người chẳng làm nên trò trống gì trong khi một số người làm được vô khối việc lớn lao to tát? Phải chăng họ có một khả năng siêu phàm và quỹ thời gian nhiều hơn so với những người bình thường khác?


Nghệ thuật quản lý thời gian


Có thể bạn quan tâm:
Quỹ thời gian của mọi người là như nhau, vì thế, câu trả lời không nằm ở chỗ chúng ta có bao nhiêu thời gian để làm các công việc đó như thế nào cho hiệu quả. Đa số các chuyên gia về quản lý nhân sự cho rằng để sử dụng thời gian của mình một cách tốt nhất, trước hết, mỗi cá nhân phải nhận định năng lực làm việc của bản thân dựa trên phân tích những điểm mạnh, điểm yếu đối với công việc mình đang đảm nhiệm, từ đó mà biết mình mong muốn điều gì trong sự nghiệp ở thời điểm hiện tại cũng như trong tương lai. Đây chính là công việc đặt cho bản thân mình một mục tiêu để hướng tới. Làm thế nào để xác định được mục tiêu chính xác? Trong kinh doanh hiện đại, người ta thường đề cập đến nguyên tắc SMART, tức là mục tiêu được xây dựng dựa trên những tiêu chí sau:

S-Specific: Cụ thể, rõ ràng và dễ hiểu;
M-Measurable: Đo đếm được;
A-Achievable: Có thể đạt được bằng chính khả năng của mình;
R-Realistic: Thực tế, không viển vông;
T-Time bound:Thời hạn để đạt được mục tiêu đã vạch ra.

Trong đó, tiêu chí “đo đếm được” gắn với những con số cụ thể. Ví dụ, mục tiêu của tôi là trở thành người giàu ,vậy giàu thế nào? Nghĩa là cần phải có con số cụ thể để đo đếm được. Ví dụ một tỉ hay mười tỉ… Hơn thế nữa, chữ “M” còn mang tính động viên (Motivation), điều này sẽ luôn thôi thúc, tạo ra niềm mong muốn cháy bỏng để tập trung mọi hoạt động nhằm hướng tới mục tiêu nỗ lực phấn đấu để đạt được.

Cũng đôi khi người ta nhầm lẫn giữa chữ “A” và chữ “R”. Tuy nhiên, điều “có thể thực hiện được” không đồng nhất với “thực tế”. Một người được mời về làm giám đốc tài chính ngân hàng thương mại cổ phần, bằng cấp chuyên môn và kinh nghiệm điều hành đều siêu hạng (A) mà không có “Chân” trong hội đồng quản trị (R) thì không thể có cơ hội trở thành tổng giám đốc của ngân hàng đó được. Từ ví dụ này có thể hiểu, nếu có đầy đủ điều kiện thuộc tiêu chí A mà thiếu đi tiêu chí R thì không thể đạt được mục tiêu. Điều này còn đúng hơn trong đời sống chính trị.

Bước tiếp theo sau khi xác định được Mục tiêu SMART là hãy viết mục tiêu đó ra giấy, đặt trên bàn làm việc hay bất cứ chỗ nào mà bạn có thể nhìn thấy hàng ngày. Cách này giúp bạn luôn nghĩ đến nó và thúc đẩy bạn hành động hướng tới mục tiêu đề ra.

Sau đó, hãy lập kế hoạch chi tiết để thực hiện. Như vậy, bạn sẽ tính được mỗi tuần, mỗi tháng, mỗi năm bạn sẽ phải kiếm được bao nhiêu và rồi lên kế hoạch cụ thể để đạt mục tiêu đó, mỗi năm phải tiết kiệm mấy chục triệu, khi nào mua đất, cất nhà. Trong khi lập kế hoạch, cần thiết phải chia nhỏ mục tiêu ra để biết con đường bạn đi bao xa, bạn đã đi được chừng nào (đạt được bao nhiêu % kế hoạch) và tiếp tục bao lâu nữa để về đích. Điều này cũng giống như tầm quan trọng của những cột cây số khi đi trên đường vậy. Khi đó bạn sẽ biết hôm nay, ngày mai rồi tháng này và năm này phải làm gì. Tốt nhất, nên viết sơ đồ phân tích công việc hàng ngày để biết việc gì cần làm trước, việc gì làm sau, việc gì là quan trọng (important) và việc gì gấp, cần làm ngay (urgent). Tâm lý chung của chúng ta là việc gì dễ và thích thì làm trước, việc khó và không thích thì để lại làm sau.. Thật tệ hại là việc khó càng để lâu, càng khó thực hiện và đôi khi việc gấp lại không hề quan trọng. Hãy liên tưởng tới câu chuyện về chiếc bình và những viên sỏi, nếu ngay từ đầu bạn cho vào chiếc bình đầy cát thì sẽ không có cách nào để xếp những viên đá hoặc sỏi vào đó nữa nhưng khi bạn xếp lần lượt đá-sỏi-cát, bạn còn chứa được cả nước cùng trong một chiếc bình. Vấn đề quan trọng không phải chiếc bình chứa được bao nhiêu thứ mà quan trọng là bạn phải biết phân biệt được công việc nào là khó “đá hộc” và đâu là những viên sỏi hay cát trong cuộc đời, biết cách quản lý thời gian hiệu quả để cân bằng cuộc sống.


Nghệ thuật quản lý thời gian

2. Cách quản lý thời gian hiệu quả thường được nhìn nhận từ 2 khía cạnh, người quản lý và nhân viên. Tại sao người chủ doanh nghiệp luôn cảm thấy thiếu thời gian và quá tải về công việc? Thường thì mức độ quá tải công việc của người quản lý tuỳ thuộc vào quá trình hình thành, quy mô doanh nghiệp, ngành nghề kinh doanh. Tuy nhiên, tâm lý chung của người lãnh đạo là luôn không hết việc. Những người tham công tiếc việc, làm việc đến 18 tiếng một ngày họ vẫn cảm thấy chưa đủ, đôi khi họ ao ước “phải chi 1 ngày có 25 tiếng, 1 tuần có 8 ngày và 1 năm có 366 ngày…” và họ luôn phạm phải một tội là “lấy cắp thời gian của gia đình”.

Vậy có phương pháp nào để cân bằng thời gian cho công việc, nghỉ ngơi giải trí và cho gia đình? Với một doanh nghiệp mới ra đời thì hoàn toàn có thể chấp nhận được với sự quá tải về công việc và luôn phải làm thêm rất nhiều tiếng trong một ngày đối với người lãnh đạo. Nhưng tình trạng đó không thể kéo dài mãi, mấu chốt đầu tiên là người chủ doanh nghiệp phải biết cách xây dựng hệ thống, quy trình làm việc, tiếp theo là xây dựng ngay đội ngũ kế cận. Tiếp đến là phân quyền cho nhân viên thì đòi hỏi phải thật rõ ràng cụ thể, phải đặt niềm tin vào người được giao việc và hãy lùi lại phía sau để nhân viên có sự chủ động trong giải quyết công việc. Nếu các cấp quản lý bên dưới giải quyết các sự vụ tốt thì người lãnh đạo sẽ yên tâm làm những việc “khó” đúng vai trò của mình. Vì thế, điều quyết định hiệu quả quản lý thời gian của người lãnh đạo chính là hiệu quả làm việc của đội ngũ nhân viên.

Ở khía cạnh nhân viên, để thời gian làm việc đạt hiệu quả cao nhất, nhân viên phải xác định được mục tiêu của mình, biết lồng ghép mục tiêu cá nhân với mục tiêu của doanh nghiệp để lên kế hoạch công việc của bản thân. Người quản lý nên hướng dẫn nhân viên xây dựng một mục tiêu Smart, sau đó cùng thống nhất nhau về mục tiêu đó. Khi đã có được sự đồng thuận giữa nhân viên và cấp quản lý thì việc còn lại chỉ là lên kế hoạch cụ thể để đạt mục tiêu đề ra. Việc phân biệt cái Important và cái Urgent đối với nhân viên không quan trọng như với người quản lý vì công việc của nhân viên thường theo chuyên môn cụ thể và ít những vấn đề phát sinh. Thay vào đó, tính kỷ luật về thời gian với bản thân là thứ cực kỳ quan trọng. Vì vậy, khi đã thống nhất về mục tiêu giữa cấp quản lý và nhân viên đó sẽ có động lực làm việc và họ sẽ tận dụng tối đa thời gian làm việc để đạt mục tiêu.

(Nguồn: chungta.com.vn)


Phụ nữ độc lập phải biết kiếm tiền

Tôi cho đó là sự tự trọng tối thiểu của người phụ nữ và sự chia sẻ nhỏ bé với người đàn ông bên cạnh mình. Người đàn ông bên ngoài đã phải chịu hàng vạn sóng gió rồi, họ không cần phải chịu trách nhiệm cho bất kỳ một điều gì nữa. Phụ nữ độc lập và tự lập luôn cảm thấy được là mình hơn...

Có thể bạn sẽ thích
Tôi có đọc một bài báo về gái khôn và gái dại, trong đó có một đoạn thế này: "Gái khôn ngoan biết cách kiếm tiền nhưng không yêu tiền mà họ chỉ yêu những thứ nhờ tiền mà có được. Còn gái dại thì lao vào kiếm tiền, yêu tiền, giữ tiền nhưng lại không biết cách xài tiền vì sợ tiền bay mất, hay có thể nói, tiền là mục đích trong cuộc sống của gái dại".

Tôi không nghĩ đây là cách hay để phân biệt khôn... hay dại, tôi chỉ thấy đó là hai mẫu phụ nữ điển hình của cuộc sống. Tôi thuộc loại không cần tiền, tôi chỉ cần những thứ tôi thích, vậy thôi...

Tôi thuộc loại không cần tiền, tôi chỉ cần những thứ tôi thích, vậy thôi...

Tôi thấy một vài phụ nữ rất tức cười, tiền luôn là mục đích sống, tiền nhiều luôn làm họ vui, không có tiền luôn khiến họ nhào vào rủa xả người khác. Họ làm mọi cách để họ lên ngày càng cao, họ cho đó là thước đo tầm cao mới của họ, bất chấp cái nhìn từ người khác. Tôi thấy khinh những người phụ nữ như vậy, dù cho họ giỏi và kiếm nhiều tiền thế nào đi nữa...

Tôi không thích xài tiền của đàn ông, cả anh cũng vậy. Nếu anh cho tôi A, tôi sẽ tìm cách khác để có A' cho anh. Tôi nghĩ trong mối quan hệ như vậy, anh và tôi sẽ cùng nắm tay nhau, đi xa nhất có thể. Anh có thể lo cho sức khỏe của tôi, có thể lo cho tôi khi tôi buồn và mệt mỏi, nhưng thứ duy nhất tôi đòi hỏi ở anh cho đến bây giờ là một bạn Thỏ be bé để tôi ôm mỗi khi nhớ anh vì tôi luôn ở rất xa với anh.

Phụ nữ độc lập phải biết kiếm tiền
Phụ nữ độc lập phải biết kiếm tiền
Tôi cho đó là sự tự trọng tối thiểu của người phụ nữ và sự chia sẻ nhỏ bé với người đàn ông bên cạnh mình. Người đàn ông bên ngoài đã phải chịu hàng vạn sóng gió rồi, họ không cần phải chịu trách nhiệm cho bất kỳ một điều gì nữa. Phụ nữ độc lập và tự lập luôn cảm thấy được là mình hơn...

Độc lập là tự tìm thấy cho mình chỗ đứng trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Nếu bạn coi đàn ông là máy in tiền, họ sẽ xem bạn như một cái máy đẻ hay tệ hơn chỉ là một sex toy. Nếu bạn xem tầm cao của bạn là việc bạn kiếm được nhiều tiền thì người khác chỉ nhìn bạn theo đúng số tiền bạn có, mà nhớ rằng, người này nhiều tiền, sẽ có người khác nhiều hơn. Đẳng cấp của bạn ở chỗ bạn sử dụng đồng tiền thế nào. Tiền không thể đo não bạn có bao nhiêu nếp nhăn...

"Thuật gây ảnh hưởng lên người khác" - Chuyên gia Nguyễn Duy Cương

thuat gay anh huong len nguoi khac

Hội thảo "Thuật gây ảnh hưởng lên người khác" - Cơ hội Đăng ký nhận vé MIỄN PHÍ ngay HÔM NAY!!!

Đã bao giờ bạn nghĩ về cách xây dựng quyền lực và tạo ảnh hưởng đến những người khác? Các chiến thuật nào bạn đã sử dụng để tạo sức ảnh hưởng đó?

Chúng ta đều biết rằng mỗi người sử dụng các chiến thuật khác nhau để tạo ảnh hưởng, nhưng liệu bạn có nhận ra rằng mỗi chúng ta đều mặc định sử dụng một số chiến thuật thông dụng như nhau? Hoặc đó cũng là chiến thuật mà chúng ta dễ tiếp thu nhất khi bị ảnh hưởng bởi ai đó?

Phân tích các chiến thuật ảnh hưởng khác nhau cho thấy có đến 9 chiến thuật ảnh hưởng chính. Trong đó, 5 phong cách cơ bản tạo ảnh hưởng: hợp lý hoá, khẳng định, đàm phán, truyền cảm hứng và bắc cầu là những phong cách tạo ảnh hưởng phổ biến và dễ áp dụng nhất.

Nhưng hãy nhớ rằng cách tốt nhất để rèn luyện thuật gây ảnh hưởng lên người khác phải bắt đầu từ chính bản thân bạn. Trước hết bạn phải hiểu rõ bản thân bạn, nhận biết tầm ảnh hưởng của bạn lên người khác và biết điều chỉnh cho phù hợp nhưng vẫn không đánh mất mình.

Những giá trị bạn sẽ nhận được tại chương trình:

Khéo léo tạo ảnh hưởng với những người chống đối bạn.
5 phong cách tạo ảnh hưởng lên người khác.
Phân biệt được sự khác nhau giữa tạo ảnh hưởng và thuyết phục.
Xây dựng quyền lực và tạo ảnh hưởng để thuyết phục hiệu quả hơn.
Và nhiều hơn nữa...

PHÍ THAM DỰ: 200.000 ĐỒNG
NHÂN THÁNG CHĂM SÓC KHÁCH HÀNG BABYLONS TẶNG VÉ MIỄN PHÍ
Hà Nội: (04) 6652 2750 / 0966 083 920

Tại Hà Nội :
Vào lúc: 18h00 - 21h00 ngày 03.08.2015
Tại: Tầng 3, Tòa 25T2 Hoàng Đaọ Thúy, Trung Hòa Nhân Chính, Cầy Giấy, Hà Nội


• Nguyễn Duy Cương là một diễn giả chuyên nghiệp, một chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực Khai phá khả năng tiềm ẩn con người. Ông đã và đang đào tạo cho hàng chục nghìn người. Rất nhiều người đã thay đổi được cuộc sống nhờ những kỹ năng huấn luyện của ông. Ông có khả năng thu hút đám đông và lập trình tư duy biến những điều không thể thành có thể.

• Với một khát khao làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn, hiện tại ông làm việc với một ước mơ là chia sẻ những tinh hoa và bí mật của sự thành công trong cuộc sống cho những người có khát vọng thành công. Một sứ mệnh là giúp mọi người thay đổi để thành công dễ dàng hơn trong cuộc sống. Bằng cách định hướng và xây dựng một tư duy mới tích cực, hướng thiện và thắp sáng lên ngọn lửa niềm tin.

• Ủy viên HĐQT và Hội đồng sáng lập: Công ty CP Đầu tư và Phát triển Công nghệ Quốc tế (IDT-International). Giám đốc dự án S – Life.

• Phó giám đốc Viện đào tạo & tư vấn phát triển tổ chức Apex.

• Cố vấn tinh thần cho chương trình từ thiện Lá Me Xanh.

• Cố vấn chiến lược kinh doanh cho tập đoàn dược Thytisa.

P.S. Chương trình được giới hạn chỉ có 50 người. Vì vậy, nếu bạn quan tâm - đừng chờ đợi, xin vui lòng đăng ký ngay! 


Mong được gặp lại bạn tại chương trình. 
Vì sự thành công của bạn!

MỌI THÔNG TIN LIÊN HỆ:

BABYLONS,. JSC

Hà Nội: P302, Phú Gia Residence, 3 Nguyễn Huy Tưởng, Quận Thanh Xuân, Hà Nội
Điện thoại: (04) 6652 2750 * Email: customer@babylons.com.vn
Website: www.babylons.com.vn * Facebook: F/babylonsjsc

TP HCM: P407, Block G, The Manor 2, 91 Nguyễn Hữu Cảnh, Quận Bình Thạnh
Điện thoại: (08) 6258 5931 * Email: info.hcm@babylons.com.vn 



Đừng để điện thoại di động làm bạn hối hận cả đời

Ở thời điểm hiện tại có thể nói phần lớn cuộc sống đều có sự can thiệp của các thiết bị công nghệ và chúng ta không thể phủ nhận những lợi ích mà nó mang lại. Mặc dù vậy nó vẫn tồn tại những mặt trái do thói quen sử dụng hay lạm dụng vào những việc phi lợi ích dẫn đến những tác hại khôn lường.

Cụ thể, chiếc điện thoại di động mà chúng ta luôn mang bên mình, nhỏ gọn và giúp chúng ta liên lạc với nhau dễ dàng và nhanh chóng hơn so với cái thời đánh dây thép hay bồ câu đưa thư trước khi Alexander Graham Bell phát minh ra điện thoại. Tuy nhiên, cũng chính chiếc điện thoại đã lấy đi nhiều thứ, phải nói là rất nhiều vì điện thoại có thể mua bằng tiền còn những điều nó lấy đi lại không thể mua được, thậm chí còn để lại nỗi dày vò về mặt tinh thần đi cùng năm tháng. Nguyên nhân dẫn đến những điều đó đều xuất phát từ thói quen sử dụng hằng ngày mà ra. Nếu bạn không muốn mình phải cảm thấy hối hận thì nên từ bỏ những thói quen này nếu có thể. 
* Khóa máy khi ngủ

Nhiều bạn có thói quen khóa máy khi ngủ để tránh bị làm phiền và có giấc ngủ hơn. Tuy nhiên, việc này cũng tồn tại mặt trái của nó. Tôi có một người bạn cũng có thói quen như vậy nhưng sau việc cha bạn ấy mất trong đêm mà bạn ấy là người biết tin cuối cùng do khóa máy khi ngủ, kể từ đó bạn tôi cũng sống trong sự dằn vặt dữ dội. Lúc nào bạn cũng tự trách mình, giá như…giá như năm xưa mình không khóa máy khi ngủ thì có lẽ bạn đã kịp về gặp mặt cha mình lần cuối. Sự sống và cái chết chỉ cách nhau một cái chớp mắt, có thể hôm nay bạn gặp người đó nhưng cũng có thể đó là lần gặp cuối cùng và còn lại chỉ nhìn nhau qua di ảnh. Bạn không biết mình sẽ còn gặp người thân mình bao nhiêu lần nữa đâu. Hãy trân trọng những giây phút bên cạnh họ. Đừng tắt điện thoại khi ngủ, biết đâu được trong đêm bạn sẽ nhận một cuộc gọi cuối cùng từ người thân của mình hay một biến cố gì đó làm đảo lộn cuộc sống của bạn.

Tôi cũng có thói quen tắt máy khoảng 15 phút mỗi ngày sau 21h khi sạc pin, một phần để cho điện thoại nghỉ ngơi và giúp sạc pin nhanh hơn, nhưng lúc nào tôi cũng cài nhắc nhở cuộc gọi nhỡ khi tắt máy. Tôi không muốn mình phải hối hận vì một cuộc gọi đã qua, tôi hiểu cảm giác mất đi một người thân là như thế nào. Một vết thương dù nặng hay nhẹ thì đều lành lại nhưng sẽ để lại sẹo, vết sẹo như một gáo nước lạnh dội vào mặt mình khi nhìn lại.

Bên cạnh đó, nếu tắt máy bạn có thể bỏ qua cuộc gọi của sếp, đồng nghiệp hay một cơ hội việc làm nào đó khi đang giai đoạn tìm việc chẳng hạn.

Đừng để điện thoại di động làm bạn hối hận cả đời
* Không nghe số điện thoại lạ

Số điện thoại lạ gọi vào ban đêm, gọi liên tục nhưng không nói gì là một trong nỗi ám ảnh khi sử dụng điện thoại di động. Việc này chúng ta có thể hoàn toàn kiểm soát được khi đưa vào danh sách đen, chặn cuộc gọi để tránh bị làm phiền sau khi đã nghe máy và cố tình gây phiền phức. Với số lạ, bạn nên nghe lần đầu tiên khi họ gọi để xem có việc gì không, biết đâu đó là nơi gọi phỏng vấn việc làm hay một người thân nào đó của chúng ta bị tai nạn trên đường nên người đi đường gọi thông báo dùm thì sao. Nên nghe số lạ để biết xem có việc gì mà họ gọi cho mình, vì có việc họ mới gọi chứ không gì là tự nhiên, còn phá phách hay nhầm số thì chúng ta có thể kiểm soát được sau đó.

Chính tôi cũng có thói quen này, không thích nhấc máy số điện thoại không hiển thị tên vì không muốn bị làm phiền. Nhưng tôi đã sai và từ bỏ việc này vì 1 năm trước đây vào lúc 20h30 có số điện thoại lạ gọi vào nhưng tôi không nhấc máy, sau đó mẹ tôi gọi tôi mới nghe máy và tôi nhận được tin anh hay tôi bị tai nạn và mất trên đường cao tốc Trung Lương. Số điện thoại lạ đó là số của bạn anh tôi, gọi thông báo cho tôi nhưng tôi không nghe, nếu hôm đó không có người thân thông báo tin này thì có lẽ tôi sẽ phải hối hận đến tận bây giờ. Kể từ đó, tôi luôn nghe máy dù số lạ hay quen, khi thấy cuộc gọi nhỡ từ số lạ tôi vẫn gọi lại xem có việc gì, có như vậy tôi mới yên tâm.


* Không gọi lại khi thấy cuộc gọi nhỡ

Khi thấy có thông báo cuộc gọi nhỡ chúng ta nên gọi lại để xem có việc gì mà chúng ta đã bỏ qua. Cuộc sống luôn tràn ngập những điều bất ngờ, có thể là tin vui, tin buồn hay một bất kỳ mà người khác muốn chúng ta biết. Hãy tôn trọng người gọi vì họ cần họ mới gọi. Với tôi luôn dành ưu tiên hàng đầu cho số của người thân, kế đến là bạn thân, người quen và số lạ. Với tin nhắn cũng vậy, dù sớm hay muộn tôi đều trả lời cả.

* Đánh mất khoảnh khắc bên gia đình

Khoảnh khắc bên người thân gia đình là vô giá, vì năm nay bao nhiêu người như vậy nhưng năm sau, những năm sau nữa lại mất 1 người, 2 người,… như vậy có buồn không ? Với những người bên cạnh mình thật sự rất quan trọng, có thể họ ghét mình nhưng ít ra họ còn bên cạnh mình mỗi ngày. Hãy trân trọng từng giây từng phút bên gia đình đừng để những thiết bị công nghệ chiếm lấy những khoảnh khắc ấy. Đừng chăm chăm vào chiếc điện thoại hay chat chít suốt ngày mà bỏ bê những tâm hồn đang cần được sưởi ấm. Thế giới qua màn hình nhỏ bé kia chỉ là ảo, nó đẹp nhưng chỉ là mơ mộng, thế giới nhìn bằng mắt cảm nhận bằng trái tim nó mới chân thật và chứa muôn vạn tấm lòng.

* Cẩn thận đối với lời lẽ trong điện thoại

Khi gọi điện thoại hay nhắn tin chúng ta nên dùng lời lẽ nhẹ nhàng vì khi nói chuyện thông qua vật trung gian không thể nhìn thấy cảm xúc của người đối diện rất dễ gây hiểu lầm. Nhất là khi nhắn tin, mặc dù nhắn tin trong trạng thái bình thường nhưng người đọc lại cảm thấy nặng nề và hiểu lầm ý nghĩ của chúng ta thì không hay lắm. Thên một vài chữ cho câu cú nhẹ nhàng để người đối diện cảm thấy nhẹ nhàng thì cũng nên vì không nhiều thời gian cho mấy.

Những thiết bị công nghệ do con người tạo ra để giảm một phần gánh nặng trong cuộc sống nhưng đừng để điện thoại di động làm bạn hối hận cả đời nhé! Chúng ta tạo ra những vật vô tri vô giác nhưng đừng để những thứ vô hồn ấy làm tổn thương đến chúng ta dù chỉ là vết thương nhỏ nhất.


XEM THÊM:

Cựu Thiếu tá tình báo kể chuyện 6 lần bị địch cưa chân

Mua chuộc bằng đô la, gái đẹp, biệt thự, xe hơi… không thành, quân đội Mỹ đã dùng những màn tra tấn cực kỳ dã man đối với ông Thương. Chỉ trong 3 tháng, 10 ngón chân của ông lần lượt bị bẻ gãy, hai chân bị cưa 6 lần, cụt đến qua đầu gối…

Chiến đấu đến viên đạn cuối cùng

6 lần bị địch cưa chân, chiến sĩ tình báo Nguyễn Văn Thương đã vĩnh viễn mất đi cả hai chân.
6 lần bị địch cưa chân, chiến sĩ tình báo Nguyễn Văn Thương đã vĩnh viễn mất đi cả hai chân.
Tìm đến nhà Thiếu tá tình báo Nguyễn Văn Thương (77 tuổi, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân) tại con hẻm ở đường Bình Lợi (phường 13, quận Bình Thạnh), chúng tôi vô cùg xúc động khi chứng kiến ông với đôi chân bị cưa cụt, đi bằng hai tay ra mở cửa đón khách.

Bằng chất giọng trầm ấm, người chiếc sĩ tình báo Miền Nam năm xưa quay ngược dòng hồi ức. Cha ông vốn là một chiến sĩ quân báo, bị địch bắt và hy sinh trong nhà tù ở Tây Ninh năm 1959. Mẹ ông cũng là một nữ đảng viên, là giao liên hoạt động trong Hội Phụ nữ cứu quốc. Bà bị địch bắt, tra tấn, đày ra “chuồng cọp” Côn Đảo rồi hy sinh vào năm 1947.

Trong năm cha mất, ông Thương quyết định tham gia quân ngũ. Sau thời gian huấn luyện, năm 1961, ông được chuyển về đơn vị trinh sát và làm bảo vệ cho ông Võ Văn Kiệt (lúc đó là Bí thư Thành ủy T4 Sài Gòn – Gia Định). Một thời gian sau, Thương được giới thiệu sang hoạt động trong ngành tình báo, dưới sự huấn luyện trực tiếp của Đại tá Nguyễn Nho Quý (biệt danh Mười Nho) lúc đó là Trưởng ban tình báo khu Sài Gòn – Chợ Lớn.

“Có bao nhiêu kiến thức, kinh nghiệm tao cho mày hết rồi đó. Chỉ có một điều phải luôn ghi nhớ trong tim: Tài liệu là điệp viên, mất tài liệu là mất điệp viên” – Đó là bài học đầu tiên mà ông Thương được cấp trên căn dặn.

Năm 1969, sau khi bị bại lộ thân phận do tên Chiến Cá chỉ điểm, lúc này, ông đang chuyển rất nhiều tài liệu mật từ căn cứ về Sài Gòn. Trên đường về, quân Mỹ phát hiện ra ông và cho trực thăng vây bắt. Đến cánh đồng ấp Mỹ Phước (Bình Dương), một số máy bay Mỹ hạ độ cao, cho quân đổ bộ quyết bắt bằng được người tình báo giao liên.

“Lúc này, tôi đã giấu xong tài liệu vào luống cày rồi nấp vào một chỗ kín đáo. Khẩu súng chỉ còn 21 viên đạn. Chờ địch tới gần 15 thước, tôi bắn 20 viên đạn tiêu diệt nhiều lính Mỹ. Viên cuối cùng tôi định tự sát, nhưng nghĩ lại lời thề Đảng viên không được tự sát, tôi quyết dụ chúng đến gần để tiêu diệt cướp súng.

Để đánh lừa lính Mỹ, tôi vờ đầu hàng, tiến về phía máy bay. Khi chúng hạ độ cao, hạ thang dây, tôi cướp súng của một tên địch và bắn liên tiếp vào ổ chia lửa của máy bay. Một chiếc bốc cháy, nhiều máy bay khác lao tới đổ quân bao vây. Lúc này tôi đã chiến đấu đến viên đạn cuối cùng, tôi bị thương và bị chúng dùng báng súng đập gãy cánh tay, ngất lịm” – ông Thương kể.

Cũng kể từ đây, người chiến sĩ tình báo bắt đầu chuỗi ngày đấu tránh kiên cường, bất khuất cả về tinh thần và thể xác.

“Vượt ải” kim tiền

Chiến sĩ tình báo Nguyễn Văn Thương thời kỳ hoạt động cách mạng
Chiến sĩ tình báo Nguyễn Văn Thương thời kỳ hoạt động cách mạng
Bị bắt về Sài Gòn, ông Thương được lính Mỹ dẫn về ngôi biệt thự rất sang trọng có tên Hoa Hồng, ở đây có sẵn một “bóng hồng” xinh đẹp, dịu dàng, mang dáng dấp một thiếu nữ con nhà lành, có học thức chờ đón và chăm sóc ông. Tại phòng khách, một người lính Mỹ đeo quân hàm Đại tá chỉ cho ông xấp tiền 100.000 USD, chiếc xe hơi, ngôi biệt thự và nói “tất cả những thứ này là của ông, điều kiện duy nhất là thừa nhận ông chính là Nguyễn Văn Thương”.

Không chỉ vậy, nếu ông Thương chịu hợp tác thì chúng sẵn sàng trao cho một bộ quân phục hai bông mai cấp Trung tá trên vai áo.

“Khi học làm tình báo, tôi được dạy là bọn nữ tâm lý chiến thường dùng nhan sắc, mặc quần áo hở hang, khêu gợi xác thịt… nhưng cô gái mà tôi gặp lại đoan trang, thùy mị. Suốt 100 ngày cô chỉ có những lời êm ái hỏi thăm gia cảnh, chăm sóc sức khỏe và những tâm tình tưởng chừng như được rút ra từ trong sâu thẳm tâm hồn cô, rồi những lời nói về tình ái, những động tác thân xác đúng “bài” tình yêu lãng mạn, đánh vào tâm lý và bản năng con người hòng làm tôi lay chuyển, lơ là mà tiết lộ thông tin về tổ chức cách mạng của ta” – Cựu chiến sĩ tình báo miền Nam tâm sự.

Cô gái được quân Mỹ giao nhiệm vụ moi thông tin từ ông Thương được gọi với cái tên rất mỹ miều Thùy Dương. Dù cố tỏ ra thân thiện, rất ít nhắc đến cách mạng nhưng Thùy Dương phải làm đủ mọi cách để khiến người tình báo giao liên phải khai ra hết.

Nhiều lần, bằng cách ăn mặc khá khêu gợi cô vào phòng ngủ của ông để hy vọng Nguyễn Văn Thương có thể khai ra tên thật và tài liệu mật, nhưng đều không mua chuộc được ý chí của người tình báo. “Anh nghe em đi, nói ra hết chúng ta sẽ có 10.000 USD đi xứ anh đào. Nếu không nghe, Mỹ sẽ đập nát 2 bàn chân của anh bởi nó là bàn chân của giao liên tình báo” – Thùy Dương thủ thỉ trong một lần tìm cách gần gũi ông Thương.

Sau 100 ngày ở trong ngôi biệt thự, dù dùng tiền, nhà cửa và gái đẹp không thể mua chuộc được ông Thương, quân Mỹ bắt đầu áp dụng “giai đoạn 2” với những màn tra tấn tàn độc, khủng khiếp.

6 lần “chết đi, sống lại”!
Cựu Thiếu tá tình báo Nguyễn Văn Thương
Cựu Thiếu tá tình báo Nguyễn Văn Thương
Trong quá trình bị bắt giam, chúng dùng đủ mọi đòn tra tấn dã man để nhằm khai thác thông tin từ ông. “6 lần cưa chân của giặc Mỹ khiến tôi không thể nào quên được. Để bắt đầu cho việc hành hình tôi, chúng trói chặt tôi lên chiếc bàn rồi bẻ gãy hai ngón chân út khiến tôi đau đến tận tim” – Ông Thương nhớ lại.

Sau đó, chúng bắt đầu dụ dỗ tôi nhưng đáp trả lại những câu hỏi của chúng, tôi chỉ im lặng và nhận mình là Nguyễn Trường Hân, là lính đào ngũ chứ không phải Nguyễn Văn Thương – Tổ trưởng giao liên tình báo miền Nam như lời tên phản quốc Chiến Cá chỉ điểm. Tiếp đó, cứ cách mấy ngày chúng lại đến thẩm vấn tôi và lần lượt 10 ngón chân của tôi kêu “rắc”, đứt lìa, máu chảy đầm đìa. Khi bẻ xong 10 ngón chân chúng dùng gậy đập nát hai bàn chân để tôi không thể tiếp tục làm tình báo.

Dù nhiều lần chết đi sống lại, ngất lịm giữa vũng máu cả ngày trời nhưng ông Thương vẫn cắn răng chịu đựng vì một niềm tin vào Đảng. “Chỉ cần tôi khai ra nhiều cơ sở bí mật của quân ta sẽ bị bại lộ và việc đó hoàn toàn bất lợi. Tôi thà chết chứ nhất định không hợp tác với giặc, không bao giờ bán nước” – Ông Thương khẳng định.

Khi các vết thương ở bàn chân chưa lành, ông Thương tiếp tục bị quân Mỹ cưa chân. Mỗi lần, bọn chúng cưa một đoạn, chúng cưa bằng gang tay, khi thì chỉ vài cm, khi thì một đoạn.

“Trong nhiều ngày, chúng đã cưa chân tôi 6 lần và đây là quãng thời gian đau đớn khủng khiếp nhất. Mỗi lần chuẩn bị cưa, chúng lại áp dụng nhiều thủ đoạn tra tấn tâm lý kéo dài sự căng thẳng, kéo dài sự đau đớn. Hết đánh lại cưa, cưa xong lại chữa trị cho lành, gần lành chúng lại cưa. Có đợt, cưa xong chúng lại đưa tôi ra làm vật thí nghiệm cho bác sĩ Mỹ thực tập. Cứ như thế, chúng cưa nhiều lần, cưa nhiều đoạn và cho đến lần thứ 6 thì tôi đã vĩnh viễn mất đi đôi chân”

Lòng can đảm và sự anh dũng của Thiếu tá Nguyễn Văn Thương khiến cho những tên đầu sỏ, “đồ tể” của đế quốc Mỹ lúc đó cũng phải thốt lên: “Tao thua rồi, mày là sinh vật thép”.
Gia đình của chiến sĩ tình báo Nguyễn Văn Thương hôm nay
Gia đình của chiến sĩ tình báo Nguyễn Văn Thương hôm nay
Sau khi dùng đủ các chiêu trò từ tâm lý đến tra tấn không đạt được kết quả ông bị đưa về giam giữ tại trại giam Hố Nai. Trong tù, ông vẫn tiếp tục hoạt động, đấu tranh, viết truyền đơn nên bị chúng liệt vào dạng tù cấm cố, nhốt vào thùng sắt 3 tháng, nơi mà người tù bình thường khó chịu đựng nổi qua 15 ngày, rồi bị đày ra Côn Đảo. Đến năm 1973, sau hiệp định Paris, ông được thả tự do về đoàn tụ với gia đình với thân hình không còn lành lặn.

Dù đôi chân cụt gần hết cùng hàng trăm vết thương do địch tra tấn khiến ông đau nhức nhưng đôi mắt ông vẫn sáng ngời tình yêu Tổ quốc. Ông thường xuyên tham dự các buổi giao lưu, truyền ngọn lửa cách mạng cho thế hệ mầm non của đất nước. Ông mãi là tấm gương sáng về lòng yêu đất nước và ý chí bất khuất trong mọi nghịch cảnh.

(Theo Dân Trí)


Người khởi xướng việc đào tạo NLP ở Singapore, Malaysia, Trung Quốc, Indonesia và HồngKông

Tiến sĩ ERNEST WONG

tiến sĩ ernest wong

Là người khởi xuống Chương trình Nơron Ngôn ngữ (NLP) và phương pháp Học tập tăng tốc ở khu vực Đông Nam Á, ông là người đầu tiên đưa những phương pháp vô cùng hiệu quả và có ý nghĩa thay đổi cuộc sống này vào châu Á năm 1985.

Ernest đã cống hiến hơn ¼ thế kỷ tác động tới cuộc sống của hơn nửa triệu người giúp họ đạt được những kết quả phi thường trong học tập, công việc, sự nghiệp và cuộc sống gia đình.

Rất nhiều học trò của ông đã thay đổi từ một người nhút nhát thành một người cởi mở; từ một người học hành bình thường trở thành người đứng trong top 3% của trường, giúp họ có đủ tiêu chuẩn để lọt vào các trường đại học hàng đầu như NUS, NTU, Harvard, Cambridge, Oxford, Yale, Princeton, Đại học Hồng Kông, Đại học Trung Hoa Hồng Kông và rất nhiều trường đại học danh tiếng khác. Học trò của ông đã vô cùng biết ơn ông vì đã truyền cảm hứng giúp họ theo đuổi đam mê và mục đích sống đúng đắn.

Năm 1988, Ernest nhận được Giải thưởng Táo vàng uy tín từ Jack Canfield, người sáng lập Quỹ Tự trọng ở California, Hoa Kỳ; ghi nhận những đóng góp của ông trong việc nâng cao lòng tự trọng của học sinh khắp nơi ở châu Á.

Việc Ernest theo đuổi một cách nghiêm khắc phương pháp học tập thực sự quan trọng đã tạo động lực cho ông cống hiến 31 năm vừa qua trong sự nghiệp để chia sẻ, huấn luyện, cố vấn và giáo dục. Sứ mệnh của ông là truyền đạt lại kiến thức và những kinh nghiệm sống của ông cho thế hệ trẻ nhờ đó họ có thể học được những điều mà người 50 tuổi biếtkhi mới 15 tuổi. Niềm đam mê đối với tâm lý xã hội và tính cách đã giúp ông tạo ra nhiều đột phá để giúp đỡ học sinh của mình.Sự theo đuổi liên tục nhằm đạt được sự hoàn hảo đã đưa ông trở thành một trong số 100 Huấn luyện viên Hàng đầu được công nhận trên toàn thế giới trong phương pháp học tập Tăng tốc từ Bước Ngoặt – trường Đại học California, Hoa Kì.

“Sứ mệnh của ông là truyền đạt lại kiến thức và những kinh nghiệm sống của ông cho thế hệ trẻ…Nhờ đó họ có thể học được những điều mà người 50 tuổi biết từ khi mới 15 tuổi"

Ernest là người sáng lập và là huấn luyện viên bậc thầy của 2 chương trình toàn diện rất nổi tiếng TRẠI HUẤN LUYỆN THIẾU NIÊN TÀI NĂNG VÀ NHI ĐỒNG XUẤT SẮC - SUPERTEENS™ and SMARTKIDS™ BOOTCAMPS; bắt đầu vào năm 1985, CÁC CHƯƠNG TRÌNH THIẾU NIÊN TÀI NĂNG™ dạy các phương pháp học tập tiến bộ, phát triển bản thân và các kỹ năng lãnh đạo . Chương trình được thiết kế để tạo động lực cho các bạn thiếu niên trở nên xuất sắc trong học tập và trong cuộc sống nhằm mục đích phát triển bản thân.


Sau đây là một số Hình ảnh Chương trình đào tạo của Tiến sĩ ERNEST WONG tại Hà Nội:


cho thue phong hoi thao
Sân khấu hội trường
cho thue phong hoi thao tai ha noi

thue phong hoi thao tai ha noi
Hội trường 200 chỗ đã sẵn sàng
Bạn quan tâm và muốn tìm hiểu thêm về Khoá học? Babylons rất vui lòng được trả lời những vướng mắc của bạn. Đại diện Ban tổ chức Babylons tại Hà Nội: Ms. Cầm 0966 352 921

Thông tin liên hệ thuê phòng hội trường:
Ms Trường: 096.290.4648/0912.527.631

Đạo lý chân chính cho người, cái cần câu hay con cá?

Ngày xưa tại một làng chài nọ, có một thanh niên chuyên nghề đi câu cá kiếm sống để nuôi vợ con, trên đường về thấy một người ăn xin hình như đã đói khát năm ba ngày, với vẻ mặt tiều tụy khốn khổ. Chàng thanh niên thương tình, bắt trong giỏ cá của mình vừa đi câu về, cho người ăn xin một con cá. 


Người ăn xin đã nướng ăn và tạm thời qua cơn đói khát. Chàng thanh niên về đến đầu xóm vui vẻ kể lại câu chuyện mình đã làm được một việc thiện ích để cứu một người hoạn nạn. Khi nghe nói như thế, anh bạn hàng xóm lắc đầu và nói rằng, việc làm của anh như vậy chưa chắc là đã giúp cho người kia sống tốt hơn. Cho con cá chỉ là bước đầu để giúp người kia qua cơn đói khát, đó là điều tốt, nhưng cậu hãy nên cho người ăn xin cái cần câu, để ông ta tự mình đi câu kiếm sống hằng ngày mới được.

Ngày hôm sau chàng thanh niên đó rủ thêm anh bạn hàng xóm cùng đi câu cho vui để có người tâm sự chuyện trò. Khi trở về, hai người gặp lại người ăn xin kia đang nằm chèo queo bên vệ đường với vẻ mặt hốc hác. Chàng thanh niên thấy thế tội nghiệp quá, liền cho người ăn xin cá và anh hàng xóm thì cho người ăn xin cái cần câu.

Cả hai trên đường đi về nhà trong tâm trạng hân hoan vui vẻ vì đã làm được một việc thiện ích. Trong lúc hai người đang hào hứng bàn tán sôi nổi về việc nên cho con cá hay cái cần câu, thì họ lại gặp một người đi đường khác, liền kể sự việc cho người đó nghe và mong rằng anh ta góp ý dùm. Anh bạn này lại lắc đầu nói như thế là không được hoàn mỹ cho lắm.

Các cậu làm như vậy vẫn chưa là giải pháp tốt nhất. Cho người ăn xin con cá hoài thì họ sẽ ỷ lại mà không chịu siêng năng làm việc? Còn cho họ cái cần câu rồi mà không chỉ cho ông ta, cách câu như thế nào để ông ta câu được nhiều cá. Nếu như vậy sẽ không giúp người đó thể hiện lòng tự trọng và tích cực siêng năng làm việc để kiếm miếng ăn.
Cuối cùng ba người cùng kết bạn với nhau và ngày hôm sau cả ba người cùng tiếp tục đi câu cá. Khi trở về, ba người vẫn gặp người ăn xin đang nằm cheo queo, bỏ chiếc cần câu nằm kế bên. Chàng thanh niên trẻ nhất, lại tiếp tục cho người ăn xin cá, còn anh bạn hàng xóm sửa lại cái cần câu, anh bạn mới thì nói về phương pháp câu cá một cách chi tiết và tỉ mỉ, từ mắc mồi câu cho đến phương pháp câu từng loại cá….


Lần này có khác hơn, cả ba trở về trong tâm trạng đầy phấn khởi lạc quan, tin chắc rằng từ nay trở về sau người ăn xin sẽ không còn sợ bị chết đói nữa. Trên đường đi về ba người lại gặp ông già thông thái, một người từng trải nghiệm và đã gắn bó cả cuộc đời với nghề đi câu, cả ba hào hứng kể lại câu chuyện người ăn xin.

Nhà thông thái ngẫm nghĩ một lát rồi lắc đầu nói: “Các cậu đã làm những việc như thế rất hợp đạo làm người, thế nhưng ta vẫn nghĩ người ăn xin kia vẫn bị đói khát như thường, vì quan niệm sống của họ quá thiển cận và bi quan. Và chắc chắn người ăn xin đó vẫn chịu đói khát bởi thói quen chấp nhận số phận đã an bài. Các cậu biết nguyên nhân vì sao không?

Cả ba chàng thanh niên đều ngơ ngác, mong nhà thông thái giải thích cho tường tận dùm. Nhà thông thái vừa cười, vừa nói: 

Thứ nhất là người ăn xin quen sống với nghề này nhiều năm, nó đã ngấm vào xương máu và tủy của ông ta, đó là thói quen thâm căn cố đế của một số người quan niệm rằng số mình như vậy, nên không cần phải siêng năng làm lụng, bươn chải để kiếm miếng ăn. Chính vì vậy, ta phải hướng dẫn cho ông ta cách suy nghĩ về quan niệm sống bằng cách tin sâu nhân quả, tin chính mình quyết định cuộc đời?

Thứ hai là, ai cũng có thể biết không phải cứ thả mồi xuống là đã có cá liền, đôi khi phải kiễn nhẫn câu cả tiếng, cả buổi…có khi cả ngày không được con nào. Muốn câu được cá, người đó phải kiên trì bền bỉ để đạt được mục đích.

Thứ ba là có một yếu tố cực kỳ quan trọng, tại sao cả đời ông ta chỉ đi ăn xin, đó chính là niềm tin mù quáng của ông ta đối với số phận của mình. Có lần tôi hỏi anh ta. Sức khỏe của ông vẫn dồi dào như vậy, tại sao không học một nghề gì đó để kiếm sống hoặc có thể đi câu cá cùng với mọi người?

Ông ta không cần suy nghĩ liền trả lời ngay: “Ông và người khác giỏi, tôi không thể nào theo ông được, tôi sinh ra là đã mang thân phận của kẻ ăn xin rồi, cha mẹ tôi ngày trước cũng làm nghề cái bang, số tôi khổ từ trong bụng mẹ, tôi đành chấp nhận số phận đã an bài!


Câu chuyện được dừng lại nơi đây, để mọi người cùng suy nghĩ mà tìm ra giải pháp giúp đỡ người ăn xin kia thay đổi quan niệm sống. Thái độ sống phải được rèn luyện thường xuyên nhờ sự định hướng đúng đắn, bởi tác động của gia đình người thân, nhà trường và xã hội, không thể ngày một ngày hai mà có được, và tự thân mỗi người phải kiên trì bền bỉ theo đuổi mục đích cho đến khi thành công viên mãn.

Qua câu chuyện trên, chúng ta rút ra một bài học quý báu về cuộc đời, mỗi người tuy theo sự huân tập mà có quan điểm sống khác nhau. Hạng người thứ nhất quá bi quan nên chấp nhận số phận đã an bài, chính vì vậy họ không siêng năng tích cực làm việc, bởi họ nghĩ rằng số họ đã nghèo, có cố gắng cho mấy cũng lại nghèo thôi.

Nếu chúng ta nói số phận con người là cố định, không thể thay đổi được thì người giàu sẽ ỷ lại, họ sẽ hưởng thụ ăn chơi sa đọa đến khi phước hết, họa đến làm sao trở tay cho kịp, rồi than phân trách phận, oán trời trách đất, đổ thừa tại bị thì là… Còn người nghèo thì lại nghĩ rằng, dù có siêng năng, tinh cần cũng mất công vô ích cho nên chẳng cần phấn đấu vươn lên làm mới lại chính mình, cuối cùng nghèo lại càng nghèo thêm.

Nếu như ai sống mà chấp nhận số phận đã an bài thì khó lòng mà vươn lên làm mới lại chính mình. Như bản thân chúng tôi nếu không có ý chí và nghị lực làm lại cuộc đời, thì tôi đã rũ xương trong lao tù nghiện ngập vì thói quen đam mê dính mắc trong mê muội. Những người chấp nhận số phận đã an bài, là do thấy biết sai lầm không chịu tích cực tư duy, trước ai làm sao thì mình bắt chước làm vậy, đành chấp nhận cuộc đời trong tối tăm mờ mịt.